trừng hải

Sanh tử khứ lai là nơi tuyệt lộ

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.

trừng hải

Well-Known Member
Thành viên BQT
Reputation: 100%
Tham gia
30/7/13
Bài viết
1,346
Điểm tương tác
965
Điểm
113
Đạo hữu chimanhvu, Trừng Hải tôi là người theo lý nhất thừa nên xem mọi tông phái Phật giáo đều là nhất tông nhất giáo mà hình như đạo hữu là người mến mộ Tổ Sư Thiền nên mấy hôm trước tôi có đề nghị với đạo hữu có kiến giải về ngài Thần Tú trong tâm tư, sinh hoạt hay các bài pháp được cho của ngài khi đã làm quốc sư cọng với bài kệ trình lên Ngũ Tổ với tôi. Nhưng tiếc thay, mỗ tôi thấy lời đạo hữu có vẻ miễn cưỡng nên bây giờ mới có đề nghị khác với đạo hữu. Xin đạo hữu cho mỗ tôi biết bản kinh nào mà đạo hữu đắc chí nhất, tri kiến của đạo hữu về chữ THAM và NGHI TÌNH. Sau khi đã tỏ tường mỗ tôi sẽ cùng đạo hữu trao đổi về Tổ Sư Thiền. Nay kính.

Kính bác Trừng Hải!
Trước hết xin được nói về ba Chữ TỔ SƯ THIỀN. Đây không phải là phân biệt pháp cao hay thấp. mà là muốn nói pháp môn này do chính đức Phật truyền trực tiếp.
Tổ Sư Thiền : Cũng gọi Đạt Ma Thiền, là do Tổ Sư từng đời truyền xuống . Đức Phật Thích Ca thuyết pháp 49 năm, tự nói chẳng từng thuyết một chữ , Vì 49 năm thuyết pháp là bất đắc dĩ, chẳng phải bản tâm . Đến sau cùng đưa lên một cành bông, trong hàng ngũ hàng triệu chư Thiên cõi trời, người, chỉ có một mình ngài Ma Ha Ca Diếp được ngộ, mới truyền thừa pháp môn Tổ Sư Thiền này. Ngài Ma Ha Ca Diếp là Sơ Tổ, truyền cho A Nan là Nhị Tổ, đến Tổ thứ 28 là ngài Đạt Ma truyền sang Trung Quốc, nên cũng gọi là Đạt Ma Thiền.
Nếu nói bản kinh nào mà tôi đắc ý nhất thì đó là kinh Kim Cang.
Tri kiến của tôi về chữ Tham: Chữ Tham trong Tham Thiền là Nghi, Nghi tức là không hiểu, một việc gì đã hiểu rồi thì hết Nghi, mà đã hết nghi thì không có Tham. cho nên tham thiền rất chú trọng cái Nghi, gọi là Nghi tình. Muốn khởi lên cái nghi tình phải nhờ câu thoại đầu, gọi là tham thoại đầu. Câu thoại đầu là câu hỏi, có hỏi thì phải có đáp, hỏi thầm trong bụng cảm thấy không hiểu thì đáp không ra, đáp không ra thì càng thấy thắc mắc, chính cái thắc mắc đó gọi là nghi tình.
Tham thiền là chánh nghi. Chánh nghi là chỉ cho tâm nghi, chứ không cho tâm đi tìm hiểu so sánh, để nuôi cái nghi tình cho thật mạnh. Khi nghi tình mạnh tới cùng tột, thình lình bùng nổ gọi là kiến tánh. Kiến tánh là giác ngộ, là biết được chính mình mới làm chủ được mình. Tự làm chủ được mới tự do tự tại được. Tự do tự tại là vĩnh viễn giải thoát tất cả khổ, cho nên gọi là kiến tánh thành Phật. Còn hồ nghi là lấy tâm đi tìm hiểu, hoặc giải thích câu thoại đầu cho ra đáp án, đó không phải là tham thiền, hồ nghi chỉ có thể được giải ngộ, chứ không được chứng ngộ...
Theo giáo-môn thông thường, sự tu hành phải trải qua bốn giai đoạn là: tín, giải, hành, chứng. Ban đầu do tin rồi đi tìm hiểu (giải), theo sự hiểu mà thực hành, vừa thực hành vừa tìm hiểu thêm, vừa hiểu thêm vừa thực hành thêm từng bậc tiến lên chứng từ thập tín, thập trụ, thập hạnh, thập hồi hướng, thập địa cho đến đẳng giác, diệu giác. Đó là cách tu thông thường. Còn Tổ Sư thiền thì không phải vậy. Trước tiên cũng phải có tin, có hiểu, nhưng khi bắt đầu thực hành thì không được tìm hiểu nữa. Thiền môn gọi là "Hành khởi giải tuyệt" tức là đã bắt đầu tham thiền rồi thì sự tìm hiểu kiến giải phải chấm dứt.
Cho nên tham thiền không cho hiểu thiền, hiểu đạo. Tại sao vậy? Vì đang tham thiền là đã có thiền, có đạo rồi. Nếu đi tìm hiểu thiền hiểu đạo nữa thì cũng như mình đã có một cái đầu rồi còn sinh thêm một cái đầu thứ hai nữa. Tổ Sư gọi: "Đầu thượng an đầu" (trên đầu thêm đầu) thì cái đầu thứ hai, không những không có ích cho cái đầu bổn lai, lại còn làm chướng ngại khổ sở cho cái đầu bổn lai
Tổ Sư Thiền chỉ chú trọng thực hành không cần lý luận, nhưng khi đang thực hành sẽ tùy theo căn cơ trình độ khác biệt, tình chấp nặng nhẹ, kiến giải cao thấp và sự ham thích bất đồng của mỗi người mà sinh ra muôn ngàn lối tẻ sai biệt...
Nay chỉ tạm đưa ra chút hiểu biết về hai vấn đề mà bác đưa ra. Xin được chỉ giáo thêm
____________________________
____________________________

Đạo hữu chimanhvu, cả ngày hôm qua sau khi đọc xong lời trình diện (appearance - hiện tướng) của đạo hữu Trừng Hải tôi trong dạ đắn đo, nửa muốn nửa không, băn khoăn khắc khỏi, khắc khỏi băn khoăn không biết trả lời như thế nào với đạo hữu. Bởi trong lời trao đổi trước Trừng Hải tôi những chỉ muốn biết tri kiến của đạo hữu về hai chữ "THAM" và "NGHI TÌNH" mà đạo hữu nói tới nói lui, loanh quanh quanh quẩn lại luôn dính tới danh xưng Tổ Sư Thiền vốn là chủ đề mà Trừng Hải tôi muốn tránh. Bởi, khi xưa lúc mới vào đạo hùng khí tuôn trào những muốn lay non dốc biển, mà nay, tuy đã chiều tà những vẫn còn hào khí để dốc biển lay non nên e sợ lời không được như ý của...đạo hữu. Nhưng bởi đạo hữu là người mến mộ Kinh NĂNG ĐOẠN KIM CƯƠNG BÁT NHÃ BA LA MẬT ĐA nên Trừng Hải tôi quyết nói vài lời. Thưa đạo hữu, ngày xưa Trừng Hải tôi vốn loay quay dưới núi Tổ Sư Thiền, những không có phải để...trèo lên mà những muốn...bứng luôn nguyên ngọn. Theo truyền thống thiền Trung hoa, những thiền gia thuộc Tổ Sư Thiền vốn nói NHư Lai Thiền chưa được tuyệt bích bởi còn là "giáo nội vị liễu", nên Trừng Hải tôi do ngạo khí ngút trời trước lời khinh bạc kinh văn (sau mới biết do mạn mà nên bởi, ban đầu thì khí còn chánh nhưng lúc lâm trận tại tiền thì nó chuyển thành...tà lúc nào chẳng hay, ôi đáng thương thay), mới toan lập chí đạp tan...núi Thái (tức Thái Sơn) Mất ăn mất ngủ, đầu trắng bạc tóc, lưng còng đến gối, ngực tức thở khó, lời nói thều thào mà núi nó vẫn cứ...như nhiên. Tuy quả không thành những cũng đã thức tỉnh giấc kê (giấc mộng kê vàng) nên bây giờ mới có vài lời với đạo hữu. Kính
Thưa đạo hữu, mỗ tôi đồng ý với chữ NGHI của đạo hữu, tuy chữ NGHI mỗ tôi có khác, nghĩa chữ NGHI là thích đáng, phù hợp, tương ưng... chứ không phải...nghi ngờ nhưng xét nghĩa chung cuộc thì nó vẫn...như nhau. Ý của mỗ tôi là do bởi tình là dây oan, mà nghi tình tức thấy tình là dây oan nên ta phải hạ một nhát "xuy phong kiếm" để đoạn tơ tình mà viễn ly nó bởi tu là cội phúc (tơ lòng thì biết lúc nào mà gở rối cho xong, mà càng gở thì càng rối) cho nên, nó cũng giống như chữ nghi của đạo hữu nghĩa là phải lìa nó đi khi biết nó thuộc nghi tâm, tức tâm nghi (tuy nhiên Trừng Hải tôi vẫn khó nghĩ ở chỗ đã quyết chí tu hành thì sao còn nghi tâm??? (lưỡng lự, không quyết định dứt khoác tức không đạt nhất tâm). Vậy tuy nghĩa nó dị biệt nhưng về cứu cánh thì nó...như nhau.
Còn chữ THAM thì mỗ tôi không đồng ý, không đồng ý những không làm... chi hết mà chỉ muốn cùng đạo hữu tìm ra một cái nhìn mới để làm sáng tỏ chữ THAM. Nếu đạo hữu đồng ý thì chúng ta nói tiếp. Kính
 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung: Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP (Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

trừng hải

Well-Known Member
Thành viên BQT
Reputation: 100%
Tham gia
30/7/13
Bài viết
1,346
Điểm tương tác
965
Điểm
113
Nhất cơ nhất cảnh-Vạn sự hanh thông

Vậy nhà buôn khởi tánh dụng của pháp Nhất cơ Nhất cảnh như thế nào? Trừng Hải tôi xin nói lại như sau:
KIến giải này có nền tảng là một phép lý luận nhỏ. Như ta đã biết khi giải quyết một vấn đề ví dụ như một bài toán thì ta phải tìm kiếm đầy đủ dữ kiện, giả thuyết và khi có đủ dữ kiện, giả thuyết vì bài toán tất được giải, hay vấn đề được giải quyết; cho nên như bất kỳ một cuộc mua bán nào người đi buôn sẽ tìm kiếm thông tin về đối tác bằng thăm dò, gián điệp, mua chuộc nhân viên...tất tần tật mọi biện pháp thuộc hiện tướng thế gian (mọi người vẫn thường hay ví thương trường như chiến trường đó sao). Tuy nhiên những khuyết điểm chí mạng của đối tác mua bán vốn được che dấu rất cẩn thận khó ai biết ngay cả người thân ngoại trừ chính người ấy tiết lộ, nên thông thường các bên mua bán thường gặp gỡ để quan sát lẫn nhau; đấy mới chính là cảnh giới sở hành của phép "nhất cơ nhất cảnh". Như quý hữu thường thấy trên màn ảnh hô li út các đối tác làm ăn thường gặp gỡ để...ăn uống, đánh gôn...(các đạo diễn phim ảnh hô li út quả có con mắt quan sát tinh tế và ứng dụng sự quan sát đó vào phim ảnh nên thường rất hay, xứng danh kinh đô điện ảnh toàn cầu). Thưa quý hữu, chắc có lẽ quý hữu đã có đọc các lời dạy về "Tam Tư" trong Câu Xá Luận, phàm mọi suy nghĩ sẽ xảy ra ba bước; đầu tiên là "thẩm lự tư" suy nghĩ để quyết định việc làm, kế đó là ""quyết định tư" tức quyết định việc làm và sau cùng là "động phát thắng tư" vừa làm vừa suy nghĩ. Nên trong cuộc nói chuyện nhà buôn sẽ quan sát hành vi, cử chỉ lời nói, nét mặt nghĩa là toàn bộ hoạt động của đối tác để tìm ra điều mà người đối tác này dấu hay nói cách khác mọi hoạt động của đối tác là hiện tướng của những ý nghĩ tức "thẩm lự tư", và ý nghĩ này vốn là điều mà nhà buôn phải tìm ra để thấy rỏ vấn đề mà mình đã đặt ra mà quyết định mua hay bán. Quý hữu có thể hình dung việc làm này qua minh họa: hành vi của đối tác giống như thân và ý nghĩ mà đối tác muốn che dấu là cái bóng của hành vi tức thân. Ví dụ như lúc đó đối tác đang cần tiền phải bán gấp một lô hàng nên nhà buôn có thể ép giá hay lô hàng này chỉ là số hàng phụ nên nhà buôn có thể mua với giá rẻ...Qua câu chuyện này ta mới thấy tâm cơ của người tàu hơn hẳn dân tộc ta, cái gì cũng xuê xoa cho qua chuyện như câu "thuận mua vừa bán" hay "trăm người bán vạn người mua"...và chính pháp mua bán này làm lớp thương nhân trung hoa thốt một tuyên ngôn danh chấn người xưa "nhất bản vạn lợi". Tuy nhiên mỗ tôi cũng xin lưu ý rằng người học được phép nhất cơ nhất cảnh-vạn sự hanh thông này chỉ có ở người giàu sang bốn bể; còn như chúng ta thì cũng chỉ cầu "một vốn bốn lời" cũng đủ rung đùi đắc chí.
KÍnh thưa quý hữu, chủ đề này nằm trong phần Chat linh tinh có tên "Lai rai sự lý hiện tồn" mà chữ lai rai có nghĩa vừa vừa, chừng chừng , không nhiều không ít nên Trừng hải tôi chỉ phát họa đơn sơ các sự tướng chung chung mà không thể đi đến tận tuyệt, chỉ nhằm cho quý hữu thấy được tánh đa diệu dụng tuy chỉ là pháp hạ thừa của Phật giáo mà cũng đã có uy lực dường nào. Tuy phát họa đơn sơ những các dữ kiện mà mỗ tôi đưa ra như VỊ_XỨ_THỜI, cùng phép đối trị tùy cơ thuộc Tứ Tất Đàn nhằm xây dựng vấn đề, tức đặt ra bài toán để giải đều đề cập đủ nên quý vị cũng có thể nghiên cứu thêm. Những mong quý hữu hằng tinh tấn nắm bắt được phương tiện mà chư Phật, chư Tổ trao cho dù là hạ trung hay thượng đều có tính dụng diệu kỳ mà làm lợi ích cho bản thân, gia đình hay cả cho dân tộc. Xin kính
 
Sửa lần cuối:

hoatihon

Cựu Thành Viên Diễn Đàn
Reputation: 100%
Tham gia
1/4/12
Bài viết
2,688
Điểm tương tác
1,736
Điểm
113
Lai rai lý sự hiện tồn

Kính chú trừng hải !

Hôm nay hoatihon chợt có nhã hứng "lai rai lý sự hiện tồn" với chú đây.

trừng hải nói:
mới toan lập chí đạp tan...núi Thái (tức Thái Sơn)

Hì hì ...! Núi Thái Sơn là cách nói của nhà nho, núi Tu Di là cách nói của nhà Phật. Chú muốn đập tan nó chăng ? Cháu thấy chú yêu mến nó quá chừng chừng đi lận, nếu không thì tại sao Tổng Quản đã chỉ rõ "cụm từ MỖ TÔI thể hiện sự kiêu hảnh và tự mãn trong lòng" nhưng chú không thể rời bỏ nó được. Vì sao ? vì "tự ái dân tộc" không cho phép chú vì một câu nói của người khác mà thay đổi dễ dàng, "nếu trừng hải này không có chủ kiến thì thành ra trừng vũng hay sao ?"

Cái gì làm cho núi Tu Di mãi còn như thế ? Chú ơi ! Phải chăng Núi Tu Di ẫn dụ cho Chấp Ngã kiên cố, từ nơi Chấp Ngã kiên cố mà ra Sở tri kiên cố, Sở tri kiên cố được gọi là Sở tri chướng, có phải thế không chú ?

:icon_asian: :icon_asian: :icon_asian:
 

trừng hải

Well-Known Member
Thành viên BQT
Reputation: 100%
Tham gia
30/7/13
Bài viết
1,346
Điểm tương tác
965
Điểm
113
Kính chú trừng hải !

Hôm nay hoatihon chợt có nhã hứng "lai rai lý sự hiện tồn" với chú đây.



Hì hì ...! Núi Thái Sơn là cách nói của nhà nho, núi Tu Di là cách nói của nhà Phật. Chú muốn đập tan nó chăng ? Cháu thấy chú yêu mến nó quá chừng chừng đi lận, nếu không thì tại sao Tổng Quản đã chỉ rõ "cụm từ MỖ TÔI thể hiện sự kiêu hảnh và tự mãn trong lòng" nhưng chú không thể rời bỏ nó được. Vì sao ? vì "tự ái dân tộc" không cho phép chú vì một câu nói của người khác mà thay đổi dễ dàng, "nếu trừng hải này không có chủ kiến thì thành ra trừng vũng hay sao ?"

Cái gì làm cho núi Tu Di mãi còn như thế ? Chú ơi ! Phải chăng Núi Tu Di ẫn dụ cho Chấp Ngã kiên cố, từ nơi Chấp Ngã kiên cố mà ra Sở tri kiên cố, Sở tri kiên cố được gọi là Sở tri chướng, có phải thế không chú ?

:icon_asian: :icon_asian: :icon_asian:
_______________________________
_______________________________

Chào đạo hữu hoatihon, hề hề, mới...gió nhẹ mà đạo hữu đã...bay qua sông như...Tô Đông Pha rồi mà cứ đòi ra...bão. .Muốn cãi lộn thì ra... quách nhân gian cho rồi, ở đó mà thoải mái nói lý sự với tri chướng, ngã chấp.
Ngũ ngon??? Hề hề
TB: Đạo hữu coi rường cột nhà cửa lại cho chắc chắn kẻo tối nay...mưa to do bão urtilon(?) bởi vua rồng phun nước nó trôi...ra biển. Hề hề, bảo trọng, bảo trọng.
 
C

chimanhvu

Guest

Còn chữ THAM thì mỗ tôi không đồng ý, không đồng ý những không làm... chi hết mà chỉ muốn cùng đạo hữu tìm ra một cái nhìn mới để làm sáng tỏ chữ THAM. Nếu đạo hữu đồng ý thì chúng ta nói tiếp. Kính
[/QUOTE]

[/SIZE]

Rất vui khi được Bác nói tiếp
 

trừng hải

Well-Known Member
Thành viên BQT
Reputation: 100%
Tham gia
30/7/13
Bài viết
1,346
Điểm tương tác
965
Điểm
113
Tu là cội phúc Tình là dây oan

KÍNH LẠY THẾ TÔN, ĐẤNG THOÁT VÒNG PHIỀN NÃO, BẬC CHÁNH ĐẲNG CHÁNH GIÁC
Cầu xin cho chúng sanh được bình an, đồng giải thoát mà đáo Niết Bàn.

__________________________________________
__________________________________________

KÍnh thưa quý hữu, cuộc sống một đời, mà chư vị cổ nhân xem như nước chảy qua cầu, thoáng chốc như bóng câu qua cửa sổ, như hồng hà sóng chuyển được đến tới bờ rồi tan mất, mà khi xuôi tay ra đi ngay cả tên ta còn không giữ được thì xá gì của cải bạc vàng, danh quyền thế lợi trần gian. Nhưng, đó chỉ vốn là nơi để về của thế nhân vô tri luôn xoay vần trong làn gió hắc phong vô minh chi mạc mà thứ để lại không gì ngoài vài dòng chữ nghĩa thảm não thê lương, đoạn trường ai có qua cầu mới hay, của danh nhân Việt nam Nguyễn Du được phong tặng là thiên tài nước ta. Vậy mà với mỗ tôi, những lời nói vốn được ngày ngày ca tụng, người người khen tặng chỉ là sản phẩm "mua vui cũng được một vài trống canh" bởi, nếu đã cho là tri thức kẻ sĩ thức thời mà, ngay khi tuổi còn xanh hùng khí ngưỡng ngưỡng sao không gươm giương đao hạ chặc phăng chữ tình mà nương theo Từ Bi Trí Huệ của Mười Phương Chư Phật để chí hướng cứu độ chúng sanh tam thiên đại thiên thế giới mới xứng là người cho...mỗ tôi kính ngưỡng.
Tuy nhiên, có còn hơn không, bởi khi về già còn thốt ra lời chánh kiến "Tu là cội phúc, Tình là dây oan", Cho nên, tuy không kính ngưỡng mà hôm nay cũng đôi lời thán phục kẻ già nua đầu bạc vẫn mắt sáng nhìn ra chánh lý thượng thừa của Chư Phật mười phương tuy đã là đã muộn nhưng lại, có còn hơn không.
Kính thưa quý hữu, việc quân vương thì cốt ở yên dân nhưng với người đã lập chí Quy Y, Thọ Giới thì cốt ở ...vô tâm. Nhưng Tâm này không phải chữ Tim (kẻo có người hiểu lầm mà gieo nhân xấu bởi giải là...người không tim, thì mỗ tôi lại phải ngưng viết bài vì... cười bể bụng, hề hề) mà là tâm tư của người phát chí giác ngộ hay đốn ngộ mà ung dung đi giữa sơn hà, tự tại bằng an giữa cảnh trần hoang hóa thô sơ, bất tịnh. Đồng thời cũng xin phân tỏ đôi lời dù, đầu đã đội mũ kevla sáng thức dậy đã uống mật ong...chúa, nhưng tánh vốn cẩn thận nên cũng đã ngó trước dòm sau vạn phần cẩn mật mà xin quý hữu chớ chê cười đôi lời thực ý. Kính báo, kính báo.

KÍnh thưa quý hữu, người được gọi là đại nhân, tài tử Nguyễn Du xứ Việt có nói, chữ tâm kia cũng năm ba bảy đường, thì quả thật là... (quá kém), vì chỉ với người sơ cơ như mỗ tôi đây khi mới vào đạo cũng đã chỉ ra in ít thì cũng 51, 52, trung trung thì có 72, còn khi nào đầu óc thanh thản, khí lực dồi dào thì nói ra một mạch cũng đủ...một trăm, đúng là vạn phần... hơn thấy rõ (hề hề, thưa quý hữu, mỗ tôi không có nói...dốc đâu bởi Pháp Bảo của Chư Phật qua sự trao truyền của Chúng Tăng Bảo cho chúng ta là Chí Bảo trần gian tuỵệt đỉnh dù đến cả vua trời Đế Thích cõi tam thập tam thiên cũng phải tôn kính người thọ lãnh Pháp Bảo Vô Thượng thì xá gì nhân gian kém cỏi) Tuy nhiên, kính thưa quý hữu, chữ TÂM này vốn vạn phần biến ảo mà lại vạn phần hấp dẫn làm người mê say, nó tựa như ánh đèn sân khấu muôn màu ảo hóa, khi thì rực rở kỳ lạ như bắc cực quang (xem phim) mà người xưa cho là chỗ ngụ của tiên ông thoát tục, khi thì trong vắt một dãi từ trời cao rơi xuống như Hằng hà tuôn chảy vang dội thanh âm ngọc ngà va chạm, khi thì ẩn tại côn sơn như thần long chỉ thấy đầu mà không nhìn thấy đuôi giữa mây trời lúy túy (túy vân); khi thì như Tỷ Kheo cô thân chích ảnh lung linh mà hiện thực giữa sa mạc hoang sơ; khi thì như tiếng gầm sư tử trong thung lũng nguyên lai không dấu chân người dù âm lượng như sấm động mà âm vận lại như tiếng oanh vàng thỏ thẻ bên tai; nói tóm lại là không kể xiết vẻ hấp dẫn, cho nó mau, ai ai cũng thích vì thời gian vốn là tiền bạc, hề hề. Do vậy, với người đã bước vào rừng chữ...hàn lâm văn tự vốn là cảnh hành vô sở hành của chư vị Thánh giả đệ tử Phật Đà thì như Lưu Nguyễn ngày xưa lạc bước chốn thiên thai (đó mới chỉ là cảnh Pháp Ảnh mà đã vạn phần huyền ảo huống hồ là Pháp Giới Thậm Thâm thì huyền diệu mà phi thường huyền diệu đến mức nào mà mỗ tôi cũng bất khả tri để mà lược thuật cho quý hữu tuy vạn phần tôn kính) Chẳng may thay, như Lưu Nguyễn ngày xưa nửa chừng nhớ cảnh tiếc thương trần gian bất tịnh, nhiều người đã quay trở lại đời thường (cho nó trong sáng tiếng Việt, hề hề) thì cũng chỉ còn là ảo ảnh nên suốt ngày ngớ ngẩn nói giả, nói chân tức chân chân giả giả, vọng vọng tâm tâm mà người thanh văn (tức người nghe) cũng không biết lời kia là thiệt hay giỡn nên nghĩ là lời...không bình thường! Sở dĩ mỗ tôi phải thốt cả vạn lời như thế bởi, xưa kia cũng đã bước qua hành trạng say mê chữ nghĩa mà nhẩm tới nhẩm lui cho đến kỳ cùng chấm phẩy nhưng nửa đường vì vướng chút trần duyên mà quên đi hùng khí nên một thời cũng ngẩn ngẩn ngơ ngơ mới xem thì thiệt là...bí hiểm mà khi nhìn lại thì hóa ra...Bán Dùi tức Bùi Giáng??? Kính thưa quý hữu, việc tu hành chỉ cốt ở thật tâm nên hôm nay thốt lời tâm sự mà xem như gióng một tiếng đại hồng chung tuy thanh âm vốn sanh từ hữu mà thanh vận lại hóa thành vô (tình) nhưng những mong nơi nơi đều tương tư mà thức tỉnh kẻo mất đi vốn quý thời giờ, mà thời giờ với người đã phát nguyện Quy Y và Thọ Giới không phải là bọt bèo không thật như vàng bạc hột xoàn đô la mà là kiều thượng (cầu cao thanh nhã) vạn phần quý báu dẫn quý hữu bước vào Pháp Giới Thậm Thâm của Mười Phương Chư Phật. Nên, thật quả là đáng tiếc khi chỉ vì những báo chướng nghiệp duyên trên đường tu học mà đánh mất đi thời giờ quý báu. Xin tỉnh, xin tỉnh (Xin hẹn đến chiều sẽ nói tiếp phần sau, lượng thứ lượng thứ)

Kính chào quý hữu, lời hẹn ban sáng nay đã đến hồi...hoại diệt tức đã tự đoạn một dây tơ tình nên tâm giải thoát, hề hề. Kính thưa quý hữu, bây giờ Trừng Hải tôi xin nói đến chữ TÂM theo một ít tri kiến của mình. Đây cũng chỉ là thiển ý nên chư vị xem chơi chớ mang vào lòng chi cho...mệt nhọc.
Kính thưa quý hữu, trong các cảnh giới mà Trừng Hải tôi nói sơ qua ban sáng thì trừ cảnh giới "sân khấu đèn màu lung linh vạn tướng" thuộc về Ý thức còn các cảnh giới còn lại đều thuộc về A lại da thức thuộc cảnh duyên và Mana tức Ý thuộc năng duyên. Các cảnh giới này vốn là hữu tướng, nó theo dòng tâm nương theo nghiệp lực trôi lăn từ cảnh giới thấp nhất tức dục giới như địa ngục cho đến cảnh giới cao nhất tức vô sắc giới, mà luân lưu lên xuống đến cõi giới này qua cõi giới khác khởi từ vô thủy cho đến bây giờ tại quả đất này như mỗ tôi đây đang ngồi mổ cò bàn phím mà không biết nó có tiếp tục trôi lăn cho đến vô chung không nữa bởi nó thuộc thì...tương lai tức lẽ huyền vi mà mỗ tôi bất khả...biết nên không thể hầu chuyện với quý vị được. Các cảnh giới này vốn là hữu tướng nhưng khi có phan duyên (tâm sanh) thì ý giới tức manodhatu tuy mang nó theo bởi do luật nghiệp thuộc về thân, ý (hay danh sắc) nhưng ta không biết nó có hiện hành vì nằm ngoài ý thức của ta. Chính trong quá trình công phu tu tập các bậc tôn sư thượng thừa mà ta thọ giới sẽ công phu, ái chà...(xin quý vị thứ lỗi, mỗ tôi khó thốt ra lời vì ngại... cho là huyễn hoặc dù đã đội mũ kevlar, đã uống sữa...ong chúa nhưng tính vốn tin chuyện phòng bệnh hơn chữa bệnh nên hẹn quý hữu vào dịp khác, hề hề)... và có tên gọi là Avatar; Trong bước đầu công phu ta phải thấy nghiệp này mà viễn lý nó cho đến khi giải thoát. Quý hữu có thấy chữ Avatar có quen không? nó quen bởi chính nó là tựa đề phim 3D chấn động toàn cầu vài năm trước đây, chư vị thấy đó phương Tây lại một lần nữa mượn khái niệm của Phật giáo ta tuy chỉ là đưa lên phim ảnh nhưng cũng cho ta thấy mức diệu dụng tuyệt đỉnh trần gian của Pháp Bảo mà ta đang thọ lãnh. Chữ này được chuyển dịch là Hóa Thân, nó xuất hiện, theo thiển ý của mỗ tôi, trong bản kinh danh tiếng thuộc thiền tông Lăng Già Kinh được chuyển qua tiếng Anh là Lankavatara Sutta, Phật Đà Nhập Đảo Lăng Già. Theo thuyết Tam Thân Phật chính Hóa Thân Phật đã thuyết giảng kinh điển cho chúng sanh trong suốt 49 năm, chỉ đường cho chúng ta qua các phương tiện diệu dụng vô ngại xóa tan mọi phiền não mà giải thoát mà lên đường Chánh Đẳng Chánh Giác.
Đại khái là theo thiển ý của mỗ tôi các cảnh giới tâm thuộc A lại da thức và Mana tạm thời cứ để đó trong các bước bắt đầu tức gia hành vị thuộc loại sơ cơ như mỗ tôi mà xin tập trung vào Ý thức (các vị muốn nghiên cứu về các vấn đề đã đề cập trước nhất là Thân Avatar, huyền diệu vô song, thập phần biến ảo, xin đọc thêm về Lăng Già Kinh, Giải thâm Mật Kinh, Du già sư địa luận và tức nhiên không thể thiếu được Vi Diệu Pháp thuộc Pali tạng luận...) Vậy khi tập trung công phu tu tập về Tâm mà ta đã tạm thời viễn ly A lại da thức và Mana thì chỉ còn sáu thức tức Ý và tiền ngũ thức nên bây giờ mỗ tôi quy về lý thuyết thuộc Phật giáo nguyên thủy (theo ý mỗ tôi, không hề thiên vị, quý hữu nên nghiên cứu kỹ Tạng Kinh Pali và xem nó như nền học vấn căn bản vững chắc của mình thì lúc đó quý hữu, theo thiển ý mỗ tôi, sẽ thấy được Lý Nhất Thừa mà xem mọi tông phái trên thế giới đều nhất tông nhất giáo. Nói lại về tâm, khi đã viễn ly hai thức A la da thức và Mana thì ta còn lại lục thức tức tâm vương. Chữ Tâm vương ở đây có nghĩa Thức là vua do nó chỉ đạo tất cả các hành vi của chúng ta nên được phong vương tức Tâm Vương. Và theo giáo pháp của Phật Giáo nguyên thủy hay Duy Thức Tông (qua bản dich Giải Thâm Mật Kinh của Thầy Trí Quang chuyển dịch) TÂM lại được chia hai chính là Tâm Thế Gian và Tâm Xuất Thế Gian hay theo Thầy Trí Quang ta có thể gọi là Tâm Phật và Tâm chúng sanh. Bây giờ thì mọi phương đã sáng tỏ, tất nhiên theo thiển ý của mỗ tôi chứ không phải của quý vị mà nếu quý vị đồng ý thì nó lại như mỗ tôi, ta chỉ còn lấy tâm thế gian hay tâm chúng sanh tức là tâm ta viễn ly A lại da thức, Mana nương theo lời dạy của Phật Đà tức Phật Pháp tức Pháp Bảo nghĩa là tâm ta nương theo Bát Chánh Đạo hay Y Tha Khởi Tánh (vốn tịnh) chính là Tâm xuất thế gian hay Tâm Phật hay Ly Hệ Quả Vị hay Chánh Tánh Ly Sanh Vị mà dụng lực hùng khí thanh phong, tin tấn tu hành, dẹp tan bao chướng ngại dần dần tiến lên thì, vào mùa xuân hoa sẽ nở tức đáo xuân kỳ thấy các cảnh giới mà mỗ tôi đề cập trước đó dần dần giải thoát mà lên đường Chánh Đẳng Chánh Giác mà thoát cảnh khổ đau, cứu độ giúp đời...Bởi như đã nói đây là chủ đề Lai rai sự lý hiện tồn thuộc Chat linh tinh nên không thể nói tận tường mọi ngóc ngách chấm phẩy, mà chỉ phác họa sơ qua nên chẳng có gì to tác.

Chỉ là vài lời ý nhỏ nhưng tâm thành, những mong quý vị giữ chắc TÍN TÂM mà ngày ngày tu học thì khi mùa xuân đến chắc chắn hoa sẽ nở. Mong lắm thay, mong lắm thay. Nay kính, hề hề.
 

hoatihon

Cựu Thành Viên Diễn Đàn
Reputation: 100%
Tham gia
1/4/12
Bài viết
2,688
Điểm tương tác
1,736
Điểm
113
bongbay5_zps00e72c50.jpg


Đẹp quá ! bóng bay đầy trời !
 

trừng hải

Well-Known Member
Thành viên BQT
Reputation: 100%
Tham gia
30/7/13
Bài viết
1,346
Điểm tương tác
965
Điểm
113

Còn chữ THAM thì mỗ tôi không đồng ý, không đồng ý những không làm... chi hết mà chỉ muốn cùng đạo hữu tìm ra một cái nhìn mới để làm sáng tỏ chữ THAM. Nếu đạo hữu đồng ý thì chúng ta nói tiếp. Kính


[/SIZE]

Rất vui khi được Bác nói tiếp[/QUOTE]
_______________________________
_______________________________

Đạo hữu chimanhvu, năm nay đạo hữu mấy xuân xanh rồi, sao lời trả lời của đạo hữu có vẻ...yếu xìu không có chút gì hùng khí thanh phong nào vậy? Phàm người học Tổ Sư Thiền như mỗ tôi biết hào khí vốn bừng bừng như sóng dậy, căn cơ rất mực tinh anh bởi nghi tình nào đến thì liền quét sạch. Hôm qua lời Trừng hải tôi với đạo hữu không đồng, mà đạo hữu không có ý gì tỏ lộ chỉ nói một lời rất vui khi nghe tiếp. Vậy thì làm sao biết chốt thế nào mà ngược chốt mà tháo chốt??? Đạo hữu hãy cho mỗ tôi biết được chữ THAM là gì ngoài ý hôm xưa. Kính
 
C

chimanhvu

Guest
Lời Tâm Sự Riêng với Bác Trừng Hải


Đạo hữu chimanhvu, năm nay đạo hữu mấy xuân xanh rồi, sao lời trả lời của đạo hữu có vẻ...yếu xìu không có chút gì hùng khí thanh phong nào vậy? Phàm người học Tổ Sư Thiền như mỗ tôi biết hào khí vốn bừng bừng như sóng dậy, căn cơ rất mực tinh anh bởi nghi tình nào đến thì liền quét sạch. Hôm qua lời Trừng hải tôi với đạo hữu không đồng, mà đạo hữu không có ý gì tỏ lộ chỉ nói một lời rất vui khi nghe tiếp. Vậy thì làm sao biết chốt thế nào mà ngược chốt mà tháo chốt??? Đạo hữu hãy cho mỗ tôi biết được chữ THAM là gì ngoài ý hôm xưa. Kính[/QUOTE]

Kính bác Trừng Hải!
Chimanhvu rất hiểu lời bác nói, cám ơn lòng từ mà bác đã dành cho Chimanhvu. đúng là chỉ có người trong cuộc mới thấu hiểu lòng nhau. người ngoài cuộc mà xem thì có cái nghĩ điên đảo trong ngôn từ mà bác đã ngầm chỉ. Như chimanhvu hiểu thì trước khi giao kiếm báu thì ngươi giao phải hiểu xem người được giao có dũng cảm, sẵn sàng, dứt khoát .. để xứng đáng đón nhận hay không mới nên giao. bởi vậy con đường chimanhvu đã chọn sẽ không thay đổi.
Nay cũng xin được đáp lời bác về chữ THAM khác với hôm trước, mong sao được người tháo đinh nhổ chốt là ân đức muôn đời nào đâu dám quên.Nhưng trước hết cũng xin được nói rõ với quí diễn đàn là bàn đến chữ THAM ( tham , sân , si ) thì đừng nghĩ là tôi nói xấu những người ở đây kẻo không thì tôi dễ bị đánh hội đồng lắm.
Kính Bác! sự đời nơi thế gian, mọi thứ đều bắt đầu ở chữ THAM mà ra cả( tham, sân, si ). sống ở trên đời có mấy ai không tham. Làm người thì ai cũng có rất nhiều cái tham, như được đỗ đạt thành tài, có danh lợi, địa vị, chức tước, vợ đẹp con xinh v.v., và ai cũng tham, chỉ khác là tham nhiều hay tham ít, tham đúng hay tham không đúng và cách thức của mỗi người khi thực hiện những tham muốn của mình là tốt hay là xấu mà thôi. Nếu tham cái hướng thượng, tham tiến bộ, như tham đỗ đạt mà nỗ lực học hành, tham phú quý mà phấn đấu làm công việc tốt thì không hẳn gọi là tham, nếu là tham thì đó là tham đúng, và là đáng khen. Có những cái tham như là tham ăn ngon mặc đẹp thì không có xấu tốt, và cũng không ai chê trách gì nếu như có khả năng, tài chánh đầy đủ, còn người tham ăn, muốn ăn ngon ở cao lâu mà không tự bỏ tiền ra, chỉ chờ để ăn chực đám giỗ, đám cưới của người ta thì cái tham đó bị người cười chê
Ai cũng có quyền tham đời sống tốt đẹp mà không bị xã hội kết án nếu như tham đúng, tham mà không gây hại đến ai, không vi phạm đến luật pháp, và có bỏ công sức tương xứng ra để đạt được mong ước của mình.
Thực tế cho thấy người tu không những không diệt được tham mà còn tham nhiều hơn người đời gấp bội. Ngoài tham danh lợi của thế gian, tu sĩ các tôn giáo nói chung, đạo Phật nói riêng, còn tham một cái rất lớn khác, đó là tham giải thoát khỏi sinh tử luân hồi (vì đời là bể khổ), đắc những quả vị (A la hán, Phật, Thánh), và được hưởng hạnh phúc miên viễn ở cõi sau hay cái sướng an tịnh trên Niết bàn.
Người tu thường cho mình là buông bỏ . Thực tế trong đời sống của họ cho thấy họ vẫn tham những hình danh sắc tướng bề ngoài như mũ mão, lọng che, xe sang, chùa lớn, và tham những chức vị đại đức, thượng tọa, hòa thượng, tham có đông phật tử xưng tụng quỳ bái họ... tất cả đều là những danh lợi của thế gian.
Đó là cái trớ trêu của chữ Tham trong nhà Phật. Cái tham giải thoát sẽ là tham đúng với điều kiện người tu có phẩm hạnh, và tu học đến nơi đến chốn, nhưng vì cái tham đó đã khiến cho họ bị trói buộc vào vòng danh lợi cả ngàn lần hơn người đời, và dính mắc vào đủ thứ ...
Trên đây là những cái THAM của đời. còn riêng với chimanhvu còn có một cái nghĩa của chữ THAM là : cái gì không biết , không hiểu thì thưa hỏi , cũng là kính xin
Kính thưa Bác! chimanhvu cũng không thoát ra ngoài cái vòng u mê đó. một đời người có mấy mươi năm, rồi ra đi bỏ lại cái xác không hồn mà chẳng ai chịu hiểu để sống những tháng ngày ngắn ngủi mà bình yên. Ngược lại ai cũng đem cả cái thân , tâm ra làm các cuộc thí nghiệm giữa muôn trò đời điên đảo.Với chimanhvu không đến nỗi điên đảo tham lam như người đời. cũng bởi may mắn sinh ra trong gia đình chân chính, trắng đen ,yêu ghét rõ ràng. lại một phần không biết từ đâu sinh ra trong lòng mà từ nhỏ đã ham mê sách cổ, càng lớn càng thích đọc kinh điển đông ,tây kim cổ, cho nên ngôn ngữ của bác, chimanhvu cũng hiểu được chút phần. Còn riêng về cái THAM của chimanhvu thì từ hồi trẻ đã có cái tham được như Tôn Ngộ Không trong tây du ký bởi cái tính cách phi thường, thông minh, khẳng khái trung thực không hề biết run sợ trước bất cứ hoàn cảnh nào. cũng chính vì thế mà cuộc sống của chimanhvu cũng gần na ná như thế. nhưng rồi một ngày cái duyên đã đến... và hiện giờ là con chimanhvu đệ tử không chính thức ( chưa quy y) dòng thiền Đạt Ma. mà nay gọi là TỔ Sư Thiền
Thực tình vì bác nhắc đến chữ THAM thì chimanhvu mới nghĩ lại nhiều như thế. chứ lâu nay trong đầu không dùng đến chữ đó mấy nữa.
Kính bác Trừng Hải! một mình không thầy không bạn dám bước trên con đường không mấy ai dám bước. đây không phải là bước liều mà là cái bước không thể không bước, là tất yếu trên quá trình chuyển hóa hoàn thiện để phản bổn hoàn nguyên. biết rằng không đễ dàng chi nên rất cần học hỏi. chỉ tiếc là chưa có duyên để gặp người chỉ bảo. nay như cá được nước, như chim sắp được sổ lồng mong được đón nhận lòng từ nơi người.
Kính xin chỉ giáo
À quên chimanhvu năm
nay vừa tròn 57 mùa xuân
 

minhđịnh

Ban Đại Biểu nhiệm kỳ III (2015-2016)
Phật tử
Reputation: 100%
Tham gia
18/9/11
Bài viết
1,036
Điểm tương tác
255
Điểm
63
Hai bác Trừng Hải và Chimanhvu,

Tôi từ khi qui y Đạo Phật đến nay đã được 4 năm.Không có Thầy chỉ dẫn,toàn tự mò mẫm,hết mua sách rồi lại tra khảo anh Gu_gồ.Tôi trước nay cũng nghe nói về Tổ Sư Thiền nhưng rất mơ hồ,chưa hiểu rõ về pháp môn này lắm.Vốn cũng tò mò định tìm hiểu,chẳng ngờ gặp được 2 bác trên diễn đàn này.Qua 2 bác thì nếu giống như người ta hay nói "xem văn là biết người" thì từ nay tôi xin...tránh xa môn Tổ Sư Thiền này...hihiihihi.

Tôi tự hỏi,nếu Đức Phật hay Tổ Đạt Ma mà biết 2 bác tu pháp môn này mà ra như vậy thì e rằng Đức Phật và Tổ Đạt Ma chắc buồn lắm lắm...Ngày xưa Đức Phật giơ cành hoa lên cho các vị đã phá được chấp ngã...ngày nay các Thầy muốn học theo Đức Phật giơ cành hoa ra cho những nguòi còn mang cả 1 ngọn núi Tu Di mê chấp ở trên lưng...cho nên thêm 1 cành hoa nữa khiến lưng của các vị oằn cong nặng trĩu... khiến cho 1 vị thì viết văn như là ma trận,cố ép mình vào cái kiểu "Thiền Ngộ",1 vị thì chưa biết chứng đắc đến đâu nhưng cũng rơi ngay vào cái ngã mạn,tự cho rằng mình đi con đường riêng mà thế gian hiếm gặp,không ai hiểu nổi mình...hihihi.Không biết ngày xưa khi ngài Ca diếp nhận được cành hoa từ tay Phật thì có giống 2 bác không???

Và cũng xin nhắc lại đây là thời mạt pháp...chúng ta đã ở cách xa Đức Phật thật là xa...xa thật là xa...hihii


Thân thị bồ-đề thọ,
Tâm như minh cảnh đài.
Thời thời cần phất thức,
Vật sử nhạ trần ai.



Bồ-đề bổn vô thọ,
Minh cảnh diệc phi đài.
Bản lai vô nhất vật,
Hà xứ nhạ trần ai?


Ôi,Phật pháp vô biên.
 

Tuấn Tú

Registered
Phật tử
Reputation: 100%
Tham gia
18/1/13
Bài viết
1,013
Điểm tương tác
289
Điểm
83
<span style="font-family: Times New Roman; font-size:16pt"><span style="color: blue;">
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Bữa nay được đọc lời chí tình của ông từ giữ miễu "minhđịnh" về nhận định học thiền không thầy mà tự ngộ, làm tôi nhớ lại câu Phật nói, không biết trong kinh nào, hình như man mán thế này:
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">- Từ đời Phật Oai Âm Vương về trước, người tu không thầy mà ngộ (Bích Chi Phật) thì còn có thể tin được, chứ từ đời Oai Âm Vương về sau, người tu học không thầy mà ngộ, thì đó chỉ là "ma", huống chi đời nay cách Phật quá xa (ông Từ nói) thì càng phải nên cẩn thận trong việc "tin" những người này đăng đàn nói pháp...
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Vậy "ông Từ giữ miễu" chắc cũng ở vào trong trường hợp này nữa sao!?
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Nếu có ai cắc cớ hỏi tôi khi mới tu học Phật pháp, có thầy không, xin trả lời mạnh dạn rằng: "Có", và thầy của tôi cũng vừa thị tịch cách nay không lâu, thọ 88 tuổi. Trong đời tôi có hai lần quy y, có hai pháp danh với hai thầy khác nhau. Một lần chánh thức (trực tiếp) và một lần không chánh thức (không trực tiếp). Cả hai vị thầy đều có chức vụ lớn trong Giáo Hội, thầy sau thị tịch trước...
</span></span>
 

minhđịnh

Ban Đại Biểu nhiệm kỳ III (2015-2016)
Phật tử
Reputation: 100%
Tham gia
18/9/11
Bài viết
1,036
Điểm tương tác
255
Điểm
63
<span style="font-family: Times New Roman; font-size:16pt"><span style="color: blue;">
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Bữa nay được đọc lời chí tình của ông từ giữ miễu "minhđịnh" về nhận định học thiền không thầy mà tự ngộ, làm tôi nhớ lại câu Phật nói, không biết trong kinh nào, hình như man mán thế này:
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">- Từ đời Phật Oai Âm Vương về trước, người tu không thầy mà ngộ (Bích Chi Phật) thì còn có thể tin được, chứ từ đời Oai Âm Vương về sau, người tu học không thầy mà ngộ, thì đó chỉ là "ma", huống chi đời nay cách Phật quá xa (ông Từ nói) thì càng phải nên cẩn thận trong việc "tin" những người này đăng đàn nói pháp...
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Vậy "ông Từ giữ miễu" chắc cũng ở vào trong trường hợp này nữa sao!?
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Nếu có ai cắc cớ hỏi tôi khi mới tu học Phật pháp, có thầy không, xin trả lời mạnh dạn rằng: "Có", và thầy của tôi cũng vừa thị tịch cách nay không lâu, thọ 88 tuổi. Trong đời tôi có hai lần quy y, có hai pháp danh với hai thầy khác nhau. Một lần chánh thức (trực tiếp) và một lần không chánh thức (không trực tiếp). Cả hai vị thầy đều có chức vụ lớn trong Giáo Hội, thầy sau thị tịch trước...
</span></span>


Chào bác Tuấn Tú,

hihii,tôi chưa bao giờ dám nói mình ngộ cả bác Tuấn Tú,nếu minhđịnh mà ngộ được thì đã chả phải mò mẫm lên đây để học bác à.Còn tự học cũng có cái hay của nó đấy bác Tuấn Tú,tuy chẳng thể nào "chứng đắc,ngộ,giải thoát..." gì cả,nhưng nó giúp mình không bị bám chấp vào 1 pháp môn nào cả.Với lại,ngày nay kinh sách rất nhiều,có rất nhiều các Thầy viết sách về các giáo pháp,giảng nghĩa rõ ràng,đọc là có thể hiểu,không cần "Ngộ" làm gì...hihihi

Bác qui y đến 2 lần cơ à???

Thế mà Thầy Bổn Sư của minhđịnh ngay hôm qui y có dạy rằng,Phật tử chỉ cần qui y 1 lần thôi,còn sau này có theo Thầy khác học hoặc theo Pháp môn khác cũng không cần qui y thêm nữa,vì đó là việc làm dư thừa.
 

Tuấn Tú

Registered
Phật tử
Reputation: 100%
Tham gia
18/1/13
Bài viết
1,013
Điểm tương tác
289
Điểm
83
Chào bác Tuấn Tú,

hihii,tôi chưa bao giờ dám nói mình ngộ cả bác Tuấn Tú,nếu minhđịnh mà ngộ được thì đã chả phải mò mẫm lên đây để học bác à.Còn tự học cũng có cái hay của nó đấy bác Tuấn Tú,tuy chẳng thể nào "chứng đắc,ngộ,giải thoát..." gì cả,nhưng nó giúp mình không bị bám chấp vào 1 pháp môn nào cả.Với lại,ngày nay kinh sách rất nhiều,có rất nhiều các Thầy viết sách về các giáo pháp,giảng nghĩa rõ ràng,đọc là có thể hiểu,không cần "Ngộ" làm gì...hihihi

Bác qui y đến 2 lần cơ à???

Thế mà Thầy Bổn Sư của minhđịnh ngay hôm qui y có dạy rằng,Phật tử chỉ cần qui y 1 lần thôi,còn sau này có theo Thầy khác học hoặc theo Pháp môn khác cũng không cần qui y thêm nữa,vì đó là việc làm dư thừa.
<span style="font-family: Times New Roman; font-size:16pt"><span style="color: blue;">
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Tôi đã có nói quy y lần sau không chánh thức (không trực tiếp), vì đó là do đơn vị lập danh sách quy y tập thể mà không hỏi trước, nên đành phải mang hai pháp danh. Lần chánh thức từ hồi mười sáu tuổi được thầy Bổn sư truyền giới và ban pháp danh có cấp giấy chứng nhận đàng hoàng, lần sau có đến chùa nhưng không vào chánh điện điện được vì quá đông, nhưng cũng đầy đủ những điều cần có như lần trước. Thành ra tôi có tới hai pháp danh mà tôi nào có thấy dư thừa đâu. Dùng hay không dùng tự tâm mình thôi. Tôi nói đều này là xác thực vì trong ngũ giới thầy truyền có điều thứ tư là "vọng ngữ", chúng ta phải nên nhớ khi học hỏi, trao đổi cùng bạn đạo ngoài đời và trên diễn đàn.
<P style="TEXT-INDENT: 25pt; TEXT-ALIGN: justify">Kính tất cả!
</span></span>
 

trừng hải

Well-Known Member
Thành viên BQT
Reputation: 100%
Tham gia
30/7/13
Bài viết
1,346
Điểm tương tác
965
Điểm
113
Hai bác Trừng Hải và Chimanhvu,

Tôi từ khi qui y Đạo Phật đến nay đã được 4 năm.Không có Thầy chỉ dẫn,toàn tự mò mẫm,hết mua sách rồi lại tra khảo anh Gu_gồ.Tôi trước nay cũng nghe nói về Tổ Sư Thiền nhưng rất mơ hồ,chưa hiểu rõ về pháp môn này lắm.Vốn cũng tò mò định tìm hiểu,chẳng ngờ gặp được 2 bác trên diễn đàn này.Qua 2 bác thì nếu giống như người ta hay nói "xem văn là biết người" thì từ nay tôi xin...tránh xa môn Tổ Sư Thiền này...hihiihihi.

Tôi tự hỏi,nếu Đức Phật hay Tổ Đạt Ma mà biết 2 bác tu pháp môn này mà ra như vậy thì e rằng Đức Phật và Tổ Đạt Ma chắc buồn lắm lắm...Ngày xưa Đức Phật giơ cành hoa lên cho các vị đã phá được chấp ngã...ngày nay các Thầy muốn học theo Đức Phật giơ cành hoa ra cho những nguòi còn mang cả 1 ngọn núi Tu Di mê chấp ở trên lưng...cho nên thêm 1 cành hoa nữa khiến lưng của các vị oằn cong nặng trĩu... khiến cho 1 vị thì viết văn như là ma trận,cố ép mình vào cái kiểu "Thiền Ngộ",1 vị thì chưa biết chứng đắc đến đâu nhưng cũng rơi ngay vào cái ngã mạn,tự cho rằng mình đi con đường riêng mà thế gian hiếm gặp,không ai hiểu nổi mình...hihihi.Không biết ngày xưa khi ngài Ca diếp nhận được cành hoa từ tay Phật thì có giống 2 bác không???

Và cũng xin nhắc lại đây là thời mạt pháp...chúng ta đã ở cách xa Đức Phật thật là xa...xa thật là xa...hihii


Thân thị bồ-đề thọ,
Tâm như minh cảnh đài.
Thời thời cần phất thức,
Vật sử nhạ trần ai.



Bồ-đề bổn vô thọ,
Minh cảnh diệc phi đài.
Bản lai vô nhất vật,
Hà xứ nhạ trần ai?


Ôi,Phật pháp vô biên.
_____________________________________
_____________________________________
Chào đạo hữu Minhdinh, mong đạo hữu sức khỏe an khang nên nhờ sức khỏe an khang mà luôn luôn sáng sủa rỏ ràng mà ra quyết định trong mọi công việc lớn nhỏ, xa gần, hề hề. KÍnh thưa đạo hữu, đứng trên tinh thần đạo hữu đồng tu bình đằng nên vô phân biệt...(Trừng Hải tôi thương tích đầy mình trước...đeo huân huy chương nên phải nương nhờ tinh thần bình đằng, hề hề) xin có đôi lời góp ý trên tinh thần cùng nhau cầu pháp thượng thừa nhằm ngày càng tu học tin tấn.
_ Trước tiên xin nhắc lại chuyện xưa tích cũ mà biện biệt rỏ ràng những lời phân tỏ. KÍnh thưa đạo hữu mấy hôm trước mỗ tôi có tâm sự về việc đọc qua kinh văn, luận giải, sách báo ít khi thấy đề cập đến cửa vào mà chỉ thấy đề cập nơi khởi đầu và thành tựu tức khiếm khuyết cửa vào. Phàm vạn vật trong tam thiên thế giới đều có sanh trụ diệt tức luôn luôn phải có ba bước bắt đầu, lối vào và đến nơi mà thiếu cái quan trọng nhất là lối vào thì cũng giống như đạo hữu mời Trừng mỗ tôi đi...ăn cơm chay mà không nói khi nào tức thời điểm đi thì biết là...ba xạo (kính đạo hữu, chỉ là nói thí dụ thôi chứ không có ý nó đạo hữu ba xạo, hề hề). Đạo hữu đọc xong vào diễn đàn hùng hồn đưa ra câu Pháp Cú danh chấn tam thiên nói về CHánh Pháp qua bản việt dịch với dòng tuyên ngôn: Đây là cửa vào tức "Giữ tâm, ý thanh tịnh" xong khứ vô ảnh tức đi không để lại dấu vết gì dù Trừng Hải tôi đã tốn mất đồng bạc cuối cùng vào vỗ tay tán thưởng đạo hữu và đưa ra cũng câu Pháp cú vang danh nhưng thuộc Tạng Kinh đời...Tống: "Chư ác mạc tác. Chúng thiện phụng hành. Tự tịnh kỳ tâm. Thị chư Phật giáo" để thỉnh giáo đạo hữu chỉ cho chỗ hành hoạt vi diệu của Chánh Pháp Vô Thượng mà Phật Đà đã dạy mà không thấy bóng hình (đúng ra là chữ trên màn hình điện toán) của đạo hữu đâu cả. Thưa đạo hữu, chỉ cần nhìn qua câu "Giữ tâm, ý thanh tịnh" là mỗ tôi nhớ đến câu kệ danh tiếng của ngài...Thần Tú: "Thời thời cần phất thức. Vật sử nhạ trần ai" không có gì sai khác, mà khi đọc xong câu kệ này Ngũ Tổ đã phán là...đứng ngoài cửa hay chưa thấy lối vào (cho nó hợp vơí ý văn, hề hề).
- Hôm nay thì đạo hữu minhdinh lại lai...hữu hình tức đến với thân hình lồ lộ qua việc cho mỗ tôi viết bài như "ma trận" cố ghép vào "thiền ngộ" cùng với lời tâm sự đã tu học bốn niên tức có tuổi đạo bốn năm tính từ ngày Quy Y và Thọ Giới. Kính thưa đạo hữu bốn niên thì quả là...quá ít so với kẻ hạ thừa như...mỗ tôi, nhưng lại quá nhiều so với bậc thượng căn vang danh đỉnh đỉnh Lục Tổ Huệ Năng chỉ cần nghe qua một câu kinh theo như tương truyền "Ưng vô sở trụ, nhi sanh kỳ tâm" đã sáng mắt tức minh định tức thanh mục tức "ngộ" tức...nhiều quá kể không có...hết, hề hề. Đứng trên tinh thần đạo hữu đồng tu bình đẳng nên vô phân biệt xin có đôi lời góp ý với đạo hữu minhdinh. Phàm người tu học khi tranh luận với nhau mà nói cho mạnh mẽ tức...đấu luận thì chỉ đưa ra sở kiến trên nền tảng chánh tri kiến chứ không có chỉ trích tánh tình người đang Luận với mình. Đạo hữu nên nhớ (cũng đứng trên tinh thần bình đẳng, hề hề) phàm những cảnh giới như lậu hoặc, tập khí, ngã tướng ngã chấp...thì đều là sở hành của chư vị Đại Trí Huệ, Đại Từ Bi, Đại Thế Chí tức chư vị Bồ Tát bổ xứ mà không có phần của Thanh Văn, Duyên Giác thì người đề cập dến các cảnh giới này phải mượn được...Thiên Nhãn Minh hay Ngũ Nhãn của chư vị kể trên mới thấy mà luận (nếu không muốn nói là lộng ngôn hí luận). Và đứng trên phương diện nhân gian thì những ngữ từ này nó làm lòng người sơ cơ mới vào tu học tê tái, bi ai tựa như từ "phản động" đối với những người muốn đóng góp ý kiến xây dựng quê hương đó đạo hữu minhdinh, nên nhớ nên nhớ, mà cẩn trọng lời phê. Mong lắm thay, mong lắm thay.

Thân
 

Tuấn Tú

Registered
Phật tử
Reputation: 100%
Tham gia
18/1/13
Bài viết
1,013
Điểm tương tác
289
Điểm
83
Bác Trừng Hải, đã nói bình đẳng vô phân biệt, thì tại sao lại đem tuổi đạo (quy y) của Mode "minhđịnh" so sánh với Lục Tổ, đọc xong câu của bác tôi chỉ biết tụng như vầy: "Thánh với phàm chỉ một bổn lai, khác nhau kẻ tỉnh người say, chứ ai thì cũng như ai đủ hình".

Hi, hi ! Cám ơn bác đã dung thứ cho kẻ "văn dốt vũ dát" này mà không đem lên bàn mổ để "banh da, xẻ thịt" coi trái tim của hắn bao to mà lớn mật dám đương đầu người "một bồ kinh luân" như bác!
 

Quay lại

Registered
Phật tử
Reputation: 20%
Tham gia
15/7/13
Bài viết
100
Điểm tương tác
76
Điểm
28
__________________________________
__________________________________

KÍnh bác Tuấn Tú. Hề hề, chuyện bình đẳng thì vốn làm gì có trên thế gian nghiệp tướng, bởi nó là KHÔNG nên sanh vạn tướng nên có địa ngục, súc sinh, ngạ quỷ, người và chư thiên thì làm sao mà bình đẳng được. Bình đẳng vô phân biện là cảnh giới TÂM, tuy thế gian thiên sai vạn biệt nhưng người tu hành vốn quan sát nó như nhiên tức bình đẳng, mới là thánh phàm như nhau, còn giống ngạ quỷ, a tu la thì lo mau mau mà tránh xa bởi tâm nó đâu có bình đẳng mà có tánh tranh chấp, hề hề, ngu gì lại gần. Cho nên nói bình đẳng vô phân biệt là bởi đây là diễn đàn, tức cũng thuộc cảnh giới tâm, tuy cảnh giới tâm nhưng biểu tướng của nó vốn lại là vạn tướng nên có phân biệt. Cũng giống như mỗ tôi là thành viên thì phải tuân theo luật chơi của diễn đàn vậy thôi. Vài lời với Bác, thân mến.

Tương Kính giã từ

Sanh tử khứ lai là nơi tuyệt lộ, lại muốn ..."quay lại" ... nhìn chút coi sao ! Thế mà , chỉ thấy bàn chuyện "Sanh với Tử", sao không bàn chuyện vô sanh, vô tử mới hay, mới lạ. Nào là "bình đẳng", nào là "vô phân biệt", nào là "cảnh giới Tâm", nào là ...!!! sao không bàn "chẳng bình đẳng", "phi vô phân biệt", "nhất chân giới vô nhị Tâm",...
Làm ..."quay lại"... nhớ bài thơ của (hình như là) Mãn Giác Thiền sư:

Xuân khứ bách hoa lạc.
Xuân đáo bách hoa khai.
Sự trục nhản tiền quá.
Lảo tòng đầu thượng lai.
Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận.
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai.


Hay như vậy mới đủ dủng khí thốt lên câu "Sanh Tử khứ lai là nơi tuyệt lộ"
 

minhđịnh

Ban Đại Biểu nhiệm kỳ III (2015-2016)
Phật tử
Reputation: 100%
Tham gia
18/9/11
Bài viết
1,036
Điểm tương tác
255
Điểm
63
KÍnh thưa đạo hữu mấy hôm trước mỗ tôi có tâm sự về việc đọc qua kinh văn, luận giải, sách báo ít khi thấy đề cập đến cửa vào mà chỉ thấy đề cập nơi khởi đầu và thành tựu tức khiếm khuyết cửa vào. Phàm vạn vật trong tam thiên thế giới đều có sanh trụ diệt tức luôn luôn phải có ba bước bắt đầu, lối vào và đến nơi mà thiếu cái quan trọng nhất là lối vào thì cũng giống như đạo hữu mời Trừng mỗ tôi đi...ăn cơm chay mà không nói khi nào tức thời điểm đi thì biết là...ba xạo (kính đạo hữu, chỉ là nói thí dụ thôi chứ không có ý nó đạo hữu ba xạo, hề hề). Đạo hữu đọc xong vào diễn đàn hùng hồn đưa ra câu Pháp Cú danh chấn tam thiên nói về CHánh Pháp qua bản việt dịch với dòng tuyên ngôn: Đây là cửa vào tức "Giữ tâm, ý thanh tịnh" xong khứ vô ảnh tức đi không để lại dấu vết gì dù Trừng Hải tôi đã tốn mất đồng bạc cuối cùng vào vỗ tay tán thưởng đạo hữu và đưa ra cũng câu Pháp cú vang danh nhưng thuộc Tạng Kinh đời...Tống: "Chư ác mạc tác. Chúng thiện phụng hành. Tự tịnh kỳ tâm. Thị chư Phật giáo" để thỉnh giáo đạo hữu chỉ cho chỗ hành hoạt vi diệu của Chánh Pháp Vô Thượng mà Phật Đà đã dạy mà không thấy bóng hình (đúng ra là chữ trên màn hình điện toán) của đạo hữu đâu cả. Thưa đạo hữu, chỉ cần nhìn qua câu "Giữ tâm, ý thanh tịnh" là mỗ tôi nhớ đến câu kệ danh tiếng của ngài...Thần Tú: "Thời thời cần phất thức. Vật sử nhạ trần ai" không có gì sai khác, mà khi đọc xong câu kệ này Ngũ Tổ đã phán là...đứng ngoài cửa hay chưa thấy lối vào (cho nó hợp vơí ý văn, hề hề).


Bác Trừng Hải,

Với 4 năm tu học như tôi thì chỉ là cuỡi ngựa xem hoa,nào dám vào chỉ dạy ai,học còn không hết nũa là...Nhưng qua 4 năm như vậy tôi cũng hiểu rằng "Giữ tâm ý thanh tịnh" chính là cái "cửa vào" với Đạo.Nhưng đã có cửa thì phải có khóa,có khóa thì phải có chìa khóa...hihiihi,tôi chưa có chìa khóa mở cửa nên nào dám phát biểu mà tốn tài nguyên của diễn đàn.


Phàm người tu học khi tranh luận với nhau mà nói cho mạnh mẽ tức...đấu luận thì chỉ đưa ra sở kiến trên nền tảng chánh tri kiến chứ không có chỉ trích tánh tình người đang Luận với mình. Đạo hữu nên nhớ (cũng đứng trên tinh thần bình đẳng, hề hề) phàm những cảnh giới như lậu hoặc, tập khí, ngã tướng ngã chấp...thì đều là sở hành của chư vị Đại Trí Huệ, Đại Từ Bi, Đại Thế Chí tức chư vị Bồ Tát bổ xứ mà không có phần của Thanh Văn, Duyên Giác thì người đề cập dến các cảnh giới này phải mượn được...Thiên Nhãn Minh hay Ngũ Nhãn của chư vị kể trên mới thấy mà luận (nếu không muốn nói là lộng ngôn hí luận). Và đứng trên phương diện nhân gian thì những ngữ từ này nó làm lòng người sơ cơ mới vào tu học tê tái, bi ai tựa như từ "phản động" đối với những người muốn đóng góp ý kiến xây dựng quê hương đó đạo hữu minhdinh, nên nhớ nên nhớ, mà cẩn trọng lời phê. Mong lắm thay, mong lắm thay.

Còn đoạn này,minhđịnh vốn ít khi bàn luận những vấn đề vuợt quá sức mình,như đi học vậy,lớp 1 thì làm sao dám bàn chuyện Đại Học,cảnh giới Tâm của mình chưa đạt đến mà cứ thích bàn chuyện của các vị Giải thoát thì e rằng chỉ rơi vào hư vô luận,hay như thanh niên thời nay gọi là "chém gió"...hihihi.Nguời phàm thì ta dùng tính phàm để nói chuyện,thảo luận(không phải...đấu luận:icon_stumm:),nếu có ai đó vì thế mà thối ý chuyển Tâm mà bỏ Pháp môn hay Đạo mình đã chọn thì nguời đó chứng tỏ chưa đủ niềm tin,chưa tìm hiểu kỹ những gì mình muốn theo đuổi...nguời đó chưa đủ duyên vậy.Giống minhđịnh tôi lúc mới biết Đạo Phật,có theo Pháp môn Tịnh Độ,nhưng do chưa tìm hiểu kỹ nên khi tham gia liền sinh Tâm nghi hoặc,cho nên theo đuợc gần 1 năm thì tôi bỏ.Đó cũng là do chưa đủ duyên vậy.

 

trừng hải

Well-Known Member
Thành viên BQT
Reputation: 100%
Tham gia
30/7/13
Bài viết
1,346
Điểm tương tác
965
Điểm
113
Hám Sơn vi tiếu: sanh tử vô khứ lai

KíNH LẠY THẾ TÔN, ĐẤNG THOÁT VÒNG PHIỀN NÃO, BẬC CHÁNH ĐẰNG CHÁNH GIÁC.
Cầu cho chúng sinh an lạc, đồng giải thoát mà đáo NIẾT BÀN.

_________________________________________
_________________________________________
Kính thưa quý vị, từ ngày Đấng Từ Phụ nhập NIẾT BÀN cho đến nay đã trải qua gần 3000 năm chẳn, dòng đời thì cứ trôi mãi về nguồn mà hương giải thoát chẳng hề phai nhạt, vẫn mãi mãi lưu hương cả tam thiên đại thiên thế giới, vẫn trọn vẹn như nhiên như núi sở dĩ bạc đầu cũng chỉ do tuyết, vân thâm bất tri xứ cũng chỉ tại người ấu trĩ bất tri, bởi người người tuy nói lời yêu thương mà gươm đao tua tủa trong từng âm vận thương yêu chan chứa để rồi khi lực tàn sức tận đều dắt nhau tiêu diêu về nơi...mà mỗ cũng bất tri để thuật lại cho quý vị. Tuy nhiên, kính thưa quý vị, nhân gian thế gian thường hay dựa vào thuyết này lý nọ mà phán giáo kia tông này, thời này thời nọ mà, theo Trừng Hải tôi cũng chỉ là lời xàm ngôn mậu thuyết xin quý vị hãy cứ ngày ngày ngưỡng mong HỒNG ÂN của MƯỜI PHƯƠNG CHƯ PHẬT, cứ vững bền hùng khí thanh phong lời lời cơ mật, mỗi mỗi vi hành, tỉnh giác chú tâm thì ắt cũng có ngày phát tràng tường tiếu bởi do thấy lối vào mà an nhiên tự tại du hí suốt cả Tam Thiên Đại Thiên Thế Giới chớ chẳng phải đi về thế giới uế trược qua tên gọi là...du lịch ba lô ê cồ nô mít. Và cũng bởi muốn dộng một tiếng đại hồng chung gọi là phổ thỉnh tuy thanh âm hữu tình mà những mong âm vận không vô tình vì khắp nơi nơi đều huyền diệu tác vi mà ai ai cũng hưởng hương giải thoát mà tự tại an nhiên, nên, hôm nay xin mấy lời tường thuật một gương xưa vang tiếng đến ngày nay mà tiếng chưa...dứt đó chính là đại sư Hám Sơn qua bài Hám Sơn Vi Tiếu: Sanh Tử Vô Khứ Lai, xin báo, xin báo.

Kính thưa quý hữu, chuyện mỗ tôi thuật lại nằm trong Hám Sơn tự truyện thuộc thủ bản đời Minh ở bên tàu, thời ấy không phải là "bốn phương phẳng lặng, hai kinh vững vàng" như Nguyễn Du phịa ra trong Khúc ca mới làm người nghe... đứt ruột, hề hề, tức đoạn trường tân thanh mà là thời nhiễu nhương hỗn quân, hỗn quan nên dân cũng hỗn theo cuối đời Minh mạt. Do bởi theo lẽ huyền vi, thời nào nhiêu nhưỡng thì sẽ có bậc thánh giả xuất hiện mà giảm bớt khổ đau cho nhân gian thế giới bởi chư vị đều là bậc lãnh thọ Từ Bi Trí Huệ của Mười Phương Chư Phật nên việc làm vốn là...bất khả...suy diễn. Tuy nhiên hôm nay mỗ vốn không phải bàn luận Ngài Hám Sơn mà chỉ kể lại một phần nhỏ trong đó nó liên quan đến chủ đề "Sanh tử khứ lai là nơi tuyệt lộ" nằm trong phần Chat linh tinh nên xin quý hữu thứ lỗi vì mỗ tôi đôi lúc ưa hay nói linh tinh sự đời bởi tính ưa nói...dóc mà gia cảnh nghèo nàn nói ra câu nào khi tiền vừa hết là cứ bị...xóa sạch sành sanh một chữ không còn, hề hề, nên mới quyền nghi đưa vào bài viết chính, hề hề. Lượng thứ, lượng thứ.

KÍnh thưa quý hữu, chuyện xưa kể rằng vào thời Ngài Hám Sơn đã xuất sơn du luận với các thiện tri thức thì Ngài có làm thiện sự trùng bản (cũng như làm nhuận sắc, chủ biên và đồng là nhà xuất bản hiện nay vậy?) Triệu Luận do một thí chủ hảo tâm phát hành, Ngài vốn luôn băn khoăn khắc khỏi về Toàn Lam, Yển Nhạc (?) trong chương Vật Bất Thiên của Ngài Tăng Triệu bởi vẫn chưa tỏ lộ lẽ huyền vi của Từ Bi Trí Huệ của Chư Phật Mười Phương rồi một hôm như, mùa xuân đến muôn hoa đồng nở rộ vạn cảnh nơi nơi đều thanh bình khi Ngài đọc đoạn ông Phạm Chí ( Bà La Môn) khi về già trở về nơi ngụ ngày xưa (theo thiển ý của mỗ tôi đây là Ngài Xá Lợi Phất sau khi xin Phật Đà quay trở về quê xưa để độ người mẹ sanh thành của mình trước khi tịch diệt, các vị muốn biết rỏ thì xin đọc qua quyển cuộc đời Ngài Xá Lợi Phất đã được Nguyễn Điều, VIệt dịch từ tác phẩm "Sariputta" của một Tỷ Kheo Tích Lan người Đức Nyanatiloka thập phần danh tiếng hoàn cầu mà theo như mỗ tôi còn nhớ lại là một thân hữu đồng đạo với Thiền Sư Nhất Hạnh cũng toàn cầu danh tiếng và có kể lại về lần gặp gỡ bên vườn Lục Xâm Bua-Luxembourg nói về chủ đề Chánh Niệm là trái tim Phật Giáo, chớ không có thảm não ưu sầu như Cung Trầm Tưởng rượu lưng lưng ly đỏ tràn trề vì...ngồi đồng nên một ly rượu cứ uống hoài...không hết bởi...mậu tài khi ngồi chờ em qua quán nhỏ, hề hề). Rồi sau đó Ngài có viết một thi kệ để lại cho hậu sanh biết được chỗ mắt sáng mà noi gương tu học; do vậy Trừng hải tôi xin ghi lại văn Hán-Việt bởi không biết tìm font chữ Hán ở phương nào vì là người mới tiếp cận điện toán nên mù mờ nhiều thứ, tuy nhiên như mỗ tôi thấy nó đâu có thua gì nguyên bản Hán văn mà còn có vẻ tân kỳ nhu nhuyễn hơn dưới dạng latinh hóa.

Sanh tử trú dạ
Thủy lưu hoa tạ
Kim nhật phương tri
Tỉ khổng hướng hạ.


KÍnh thưa quý hữu, Trừng hải tôi sẽ vạn phần cố gắng chuyển tải ý người xưa bằng văn nôm cho dễ "phổ biến" để quý hữu thưởng lãm. Nó vốn thập phần trừu tượng bởi nói đến Chánh Lý Thượng Thừa mà Chư Phật, Chư Tổ đã phương tiện chỉ cho chúng sanh nẻo về giải thoát tức thoát khổ, nên mỗ tôi hằng luôn lo sợ ý tại ngôn ngoại, mà vạn phần cẩn mật chuyển tải cho y chỉ lời dạy người xưa, lỡ có điều gì sai...bậy thì xin quý hữu cứ thẳng thắng chỉ giáo dẹp tan mậu ngộ của mỗ tôi, xin đa tạ trước vì lời chỉ giáo vốn là phước đức mà Trừng Hải thọ lãnh. Kính báo, kính báo
KÍnh thưa quý hữu, trước khi đi vào bài thi kệ Trừng Hải tôi xin nói đôi lời về công phu giới hạnh của chư Thánh Tăng Già, Thánh Giả, bởi việc này không thể lược qua mà là đạo tràng, tịnh thổ khởi sanh Trí Huệ Từ Bi của chư vị. Kính thưa quý hữu, giới hạnh của chư vị Thánh Tăng, Thánh Giả vốn là mật hạnh tức không hiển lộ hình tướng ra bên ngoài nên bề ngoài chư vị Thánh Tăng, Thánh Giả cũng y như phàm phu tục tử mà không có gì sai khác. Tuy, biểu tướng sinh hoạt bên ngoài không có gì sai khác nhưng, lại thập phần sai khác bởi chư vị là nơi phát tích ra hương thơm giới hạnh còn phàm phu tục tử thì lại toàn là...uế khí. Mà hương thơm giới hạnh này theo như Pháp Cú Kinh mô tả lại bay ngược chiều gió, bởi bay ngược chiều gió nên biết đường nào mà...tìm ra. Nương theo luật vận hành về vật lý (Utu-Niyama) trên trái đất chúng ta thì hương thơm phải bay cùng chiều gió mà bay cùng chiều gió nên mới tìm được nơi phát tích của hương thơm, nhưng hương giới hạnh lại bay ngược chiều gió mà tỏa hương bao trùm cả cõi dục giới nhưng kẻ phàm mắt thịt thì lại bất tri. Cũng vì nguyên nhân chư vị nghiêm trì giới luật mà lại là mật hạnh, không kẻ phàm mắt thịt nào thấy được nên năm xưa lúc Tổ Bồ Đề Đạt Ma đến gặp Lương Vũ Đế (vị vua đại thí chủ, đai tri thức của Phât Pháp này cũng có rất nhiều giai thoại lâm ly biến ảo, xin hẹn dịp khác mỗ tôi sẽ lược thuật mời quý hữu thỉnh lãm, hề hề), vị vua này có hỏi Ngài là ai thì, Ngài Bồ Đề Đạt Ma nói là "không biết" rồi rủ áo ra đi. Thưa quý hữu, một Thánh Tăng đã phát Bồ Đề Tâm thì không bao giờ nói về bản thân bởi việc làm đó sẽ phạm vào ngã mạn, nên Ngài đành bỏ mất cơ duyên trong việc hoành truyền Phật Pháp mà về động Thiếu Thất diện bích mất chín năm chờ nhân duyên xưa tới ngày khai quả tức Ngài Huệ Khả (hề hề, Nhị Tổ năm xưa thân xuất là võ tướng, tính vốn nóng như lửa nên khi Tổ Bồ Đề Đạt Ma vấn pháp làm phật ý mình khi đang đàn thuyết pháp, liền phi ngay chuỗi thiết bồ đề trúng ngay...miệng Tổ Đạt Ma, bởi vì lòng từ nên Tổ Đạt Ma phải nuốt toàn bộ...răng gãy vào bụng rồi bỏ đi; theo lời thuật của Hòa Thượng Tuyên Hóa trong Pháp Bảo Đàn Kinh) Cũng vì do phải giữ mật hạnh nên Ngài Hám Sơn cũng viết bài thi kệ này với ý làm khiếm khuyết để khỏi phạm vào việc phô bày tư ngã qua hai từ "Lưu" và "Tỉ khổng".
KÍnh thưa quý hữu, theo như bốn giai vị Khai, Thị, Ngộ, Nhập trong Pháp Bảo Đàn Kinh của Lục Tổ Huệ Năng thì bước đầu tiên là có tâm đồng nhất cảnh tức KHAI, do vậy Trừng Hải tôi xin trình bày bài thi kệ (theo như thiển ý của mỗ tôi), y chỉ như lời Ngài Hám Sơn tức sự chân thật tức KHAI; rồi nhờ thấy sự chân thật nên mới am tường chánh lý tức THỊ, vậy xin tiếp lời như sau:
_ Đầu tiên xin nói về chữ "LƯU": do bởi phải xa lìa ngã mạn, theo ý mỗ tôi, thì Ngài Hám Sơn đã dùng chữ "lưu" theo nghĩa đồng âm mà dị tự tức nguyên nghĩa nó là "giữ lại, không lưu thông" thành nghĩa "chảy, trôi chảy". Đây là điều mà các nhà dịch giả thường vấp phải khi chuyển ngữ câu "Thủy lưu hoa tạ" thành "Nước chảy hoa rơi" mà vốn y chỉ là "Như nước tù đọng trong ao tù giữ lại những cành hoa rơi héo rủ, phai tàn" bởi nó có nghĩa là tích tập, tạp nhiễm cảnh trần bụi đời.
_ Chữ "Tỉ khổng": thường được các dịch giả chuyển ngữ thành "Lỗ mũi hướng hạ" (nghe có vẻ thiền cơ, hề hề). Nhưng thật ra trong văn học Trung hoa thường có câu cách ngôn "Tỉ khổng bất thông" nhằm để chỉ những đều mà bản thân bất tri, mậu ngộ.
Vậy toàn bộ bài thi kệ này có thể chuyển ngữ theo ý của Trừng Hải tôi như sau:

- Sanh tử, luân hồi bởi ở trong khối vô minh tối đen vĩ đại,
Như vũng nước tù đọng chứa những cánh hoa rơi tàn tạ
Hôm nay nhờ có Trí Huệ như mặt trời soi sáng bốn phương vạn vật
Nên mọi điều bất tri, mậu ngộ thuở trước đã buông bỏ trọn vẹn

(Hình như dung lượng ở trang này đã gần hết, nên xin hẹn quý hữu vào ngày mai vì mỗ tôi đã tiêu hết ba đồng trong ngày, hề hề, lượng thứ, lượng thứ)

Kính
 

hoatihon

Cựu Thành Viên Diễn Đàn
Reputation: 100%
Tham gia
1/4/12
Bài viết
2,688
Điểm tương tác
1,736
Điểm
113
Sanh tử khứ lai là nơi tuyệt lộ, lại muốn ..."quay lại" ... nhìn chút coi sao ! Thế mà , chỉ thấy bàn chuyện "Sanh với Tử", sao không bàn chuyện vô sanh, vô tử mới hay, mới lạ. Nào là "bình đẳng", nào là "vô phân biệt", nào là "cảnh giới Tâm", nào là ...!!! sao không bàn "chẳng bình đẳng", "phi vô phân biệt", "nhất chân giới vô nhị Tâm",...
Làm ..."quay lại"... nhớ bài thơ của (hình như là) Mãn Giác Thiền sư:

Xuân khứ bách hoa lạc.
Xuân đáo bách hoa khai.
Sự trục nhản tiền quá.
Lảo tòng đầu thượng lai.
Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận.
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai.


Hay như vậy mới đủ dủng khí thốt lên câu "Sanh Tử khứ lai là nơi tuyệt lộ"

Kính chú "quay lại" !

Chú đã chết (TỬ) chưa ? _ Chưa !

Chú đã bị banned nick chưa ? _ Chưa !

Chưa TỬ làm gì có SANH, chưa bị banned nick sao lại "quay lại" ?

Hihi ! Không biết chuyện này có giống chuyện "mang đầu đi tìm đầu" _ mà đức Phật đã ví dụ (chàng A Nhã Đa) _ không nhỉ ?



timdau2_zpsc61e9578.jpg



------------------------

"Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận.
Đình tiền tạc dạ nhất chi mai"


(Chớ bảo Xuân tàn hoa rụng hết
Đêm qua sân trước một cành mai !)


Cái thấy "Xuân tàn" là cái thấy "trôi lăn", là cái "thấy lầm"

Xuân mãi còn Xuân chớ bảo "tàn"
Mai vàng khắp nẽo, há một "chi"
Nào ai Sanh Tử, Sanh rồi Tử !
Mấy kẻ ra đi ? mấy kẻ về ?
 
C

chimanhvu

Guest
Kính Bác Trừng Hải! Hôm trước vì bận việc nên thiếu cẩn thận kiểm tra bài viết, giờ xin được bổ sung thêm về nghĩa của chữ THAM: nghiền ngẫm, nghiên cứu
 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung: Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP (Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

Trạng thái
Không mở trả lời sau này.
Top