minhthien

Trong thấy chỉ có cái thấy

Tịch Nhiên

Well-Known Member
Quản trị viên
ĐÃ TIẾN CÚNG
Tham gia
12/1/17
Bài viết
901
Điểm tương tác
314
Điểm
63
Ha ha...

Ở giai đoạn tu này tiểu đệ sẽ an trụ tâm liên tục thuận Theo đẵng giác, Phòng hộ các căn. Như người cung thủ tài ba bắn các mũi tên sau vào đúng mũi tên trước cho các mũi tên không rơi xuống đất. Chỉ một giây sơ xuất kết quả tan tành hì hì....

Nhưng không sao luyện và luyện. Tâm rất hay luyện thuần thục nó auto luyện. Tiểu đệ nhiều lúc có cảm giác . Vô tác cũng thành tựu hì hì...
 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung: Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP (Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

khuclunglinh

Well-Known Member
Quản trị viên
Tham gia
26/12/17
Bài viết
6,449
Điểm tương tác
1,152
Điểm
113
ha ha ha .. kính bạn TN một ly trà [smile]:

đức Phật dạy Tứ Diệu Đế bao gồm Khổ Tập Diệt Đạo ... chữ LUYỆN chỉ xuất hiện khi "CÓ KHỔ" --> mới nhìn TẬP --> mới có DIỆT

vì vậy ..người LUYỆN TÂM . . thường phải đứng với làn ranh: KHỔ - KHÔNG KHỔ ... và đứng ở NGẰN MÉ đó ... nên gọi là SONG MÔN DỊP


trong Kinh Thủ Lăng Nghiêm đức Phật nói:

tất cả thế gian

SỐNG, CHẾT nối nhau

Sống theo đường thuận

Chết theo đường khác

khi vừa mệnh chung

chưa dứt hơi ấm ..

thiện ác một đời

đồng thời hiện ra

cái thuận của sống

cái nghịch của chết

hai luồng tập khí

xen kẽ lẫn nhau



chỗ mà HAI LUỒNG TẬP KHÍ XUẤT HIỆN = SINH TỬ NHỊ KHÍ .. có hai cánh cửa lựng: một là CỬA SỐNG .. hai là CỬA CHẾT ...

oái ăm một chỗ:

là SỐNG THEO ĐƯỜNG THUẬN --> .. CỬA SỐNG --> là lúc này đang chuẩn bị ĐÓNG ...



CỬA CHẾT .. là chỗ lúc này là ĐƯỜNG KHÁC chuẩn bị mở


vì vậy mà nói cái câu: AUTOMATIC ... không đúng thực tế lắm ... mà nói được như vậy: BIỂU HIỆN CỦA "ĐẠI NIẾT BÀN" không phải là không ai quán sát được .. thí dụ như nói: TÍNH PHIỀN NÃO TỰ LÌA như Tổ nói vậy .. [smile]

bởi vì đức Phật nói: KHÔNG PHẢI TỰ NHIÊN ... KHÔNG PHẢI NHÂN DUYÊN [smile]

- ha ha ha .. và đứng trước SONG MÔN DỊP khó có ai giữ nổi bình tĩnh lắm .. nhiều khi THƯƠNG QUÁ QUAY LẠI HÓA ĐÁ ..hay hóa thành TƯỢNG MUỐI luôn thì sao .. [smile]

ờ mà đúng không ?

:lol: :lol:
 

LaughingHaHa

Registered
Phật tử
Tham gia
16/4/09
Bài viết
95
Điểm tương tác
81
Điểm
18
Địa chỉ
USA
Chào huynh KKT,

- anatta trở về tu học Phật pháp theo con đường nguyên thủy (Theravada) :). Cho nên cái câu "see thing as it is" có nghĩa là thấy vật nó như là. Là quán tưởng đừng để cái "TA" vào khi quán đối tượng mà anatta đã có nói qua rồi. Và đây là con đường anatta đang thực hành sau mấy năm trời tìm học nơi giáo pháp nguyên thủy. Và anatta tự tin, và tự do an ổn với cái hiểu của mình và hành theo đó. Cái hiểu về "cái thấy như là" của huynh KKT khác hơn thiền quán "Cái thấy/biết như là" ở pháp Tứ Niệm Xứ theo Phật pháp nguyên thủy. Có thể đây là cái hiểu/ngộ của huynh KKT theo cái nhìn của Thiền tông (?). Còn lời huynh KKT nhắc lại lời Phật dạy cho Bahiya, "trong cái thấy, chỉ là cái thấy..." theo anatta, đó là năng lực Chánh Niệm đã vô cùng mạnh mẽ, very powerful, mới có khả năng an trú kiên định trên đối tượng như vậy. Và sau đó người tu muốn "quán" tam tướng trên đối tượng thì phải tác ý một trong tam tướng thì mới thấy/biết tam tướng vô thường, khổ, hay vô ngã. Còn nếu chỉ an trú bất động "ta và vật không hai" như vậy thì giống như định.


- Theo giáo pháo Phật dạy nguyên thủy thì một người chứng ngộ A La Hán là người đã thấy/biết, thấu suốt được đặc tính tam tướng Khổ - Vô Thường - Vô Ngã của sự sống nói chung, cá nhân nói riêng. Và khi Phật tuyên bố Bahiya đắc quả A La Hán, tức là ông đã thấu suốt được ba pháp ấn này. Mặc dầu huynh KKT cho rằng, Phật không đòi hỏi Bahiya pháp học gì cả, nhưng Bahiya là một người có lòng cầu đạo, thì nhất định trước khi đến với Phật ông cũng đã thực hành đạo lý gì đó, và tự nhận mình là A La Hán, phải không? Nghĩa là ông cũng có vốn liếng đạo lý trong tâm rồi, chứ đâu phải là tay ngang, tay mơ. Trong kinh nguyên thủy, có một vài trường hợp, những sa di chỉ mới 7-8 tuổi mà đã chứng ngộ quả vị A La Hán. Lấy thí dụ có một vị sa di mới 7-8 tuổi vừa mới xin vào xuất gia với Phật, trong khi đang được các vị trưỡng lão tỳ kheo vừa cạo đầu cho, vừa được giảng cho nghe sơ bộ về giới luật, và căn bản về Phật pháp, và sau khi vừa cạo đầu xong thì vị sa di đó đắc quả A La Hán. Vị thánh sa di này cũng đâu có nghe đến lời pháp của Phật giảng cho Bahiya hay Malukyaputta, mà huynh KKT gọi là "nước cốt", là tinh hoa cô đọng của pháp hành.

- Cám ơn huynh KKT có ý tốt, dành thời gian giải thích và đưa ra thí dụ về hai mẫu chuyện thiền tông để anatta có thể cái hiểu về "cái thấy như là" đó của huynh. Tuy nhiên, anatta chẳng còn hứng thú với thiền tông nữa -- thiền tông thì đúng là vô... hệ của khuclunglinh :). Quên cám ơn mẫu chuyện ngắn Con Ngỗng Chúa trong kinh Phật mà huynh KKT đã kể. I love this short story so much, vì dùng câu chuyện đó để minh họa cách thực hành thiền quán "tách cái ta" khi hành thiền theo giáo pháp nguyên thủy rất rõ ràng và linh động.

- Sau cùng anatta nghĩ rằng cũng nên đưa ra hai đoạn ngắn nói về cái thấy "bình thường" và "như là" mà Phật đã giảng nghĩa trong bài kinh ngài thuyết vắn tắt cho tỳ kheo Malukyaputta, bài kinh giống y chang như Phật đã thuyết cho Bahiya.



Cái thấy "bình thường" của thế nhân.

1) Thấy sắc, niệm mê say,
Tác ý đến ái tướng,
Tâm tham đắm cảm thọ,
Tham luyến sắc an trú.
Vị ấy, thọ tăng trưởng,
Nhiều loại, từ sắc sinh,
Tham dục và hại tâm,
Não hại tâm vị ấy,
Như vậy, khổ tích lũy,
Ðược gọi xa Niết - bàn.



Cái thấy "như là" đưa đến giác ngộ Niết Bàn.

7) Vị ấy không tham sắc,
Thấy sắc, không ái luyến,
Tâm không dính cảm thọ,
Không luyến sắc an trú.
Theo sắc, vị ấy thấy,
Tùy sắc, thọ cảm giác,
Tiêu mòn, không tích lũy,
Như vậy, chánh niệm hành,
Như vậy, khổ không chứa.
Ðược gọi gần Niết-bàn.

...

https://www.budsas.org/uni/u-kinh-tuongungbo/tu4-35c.htm


:035:

Chào bạn anatta,

1. Xin chúc mừng bạn đã lựa chọn và quyết tâm thực hành Tứ Niệm Xứ. Tứ Niệm Xứ là do chính Phật Thích Ca dạy và Phật bảo rằng đó là Con Đường Độc Nhất (ekaayana magga) để thành tựu chánh trí, chứng ngộ Niết Bàn.

2. Còn lời dạy của Phật Thích Ca cho Bàhiya có lẽ có thể gọi là Không Con Đường vì lẽ có thể thẳng đó thể nhập và lập tức thành Phật (lập địa thành Phật) (*) chăng ? :icon_winkle: Có lẽ KKT sẽ ngưng tại đây không viết gì thêm về đề tài này nữa vì viết tiếp sẽ trở thành "dóc" tổ mất ! :icon_winkle: Cũng xin cám ơn bạn minhthien đã đưa đề tài này lên để cho nhiều người được biết đến bài Kinh Bàhiya này của Phật Thích Ca. Cũng là một nhân duyên lớn vậy ! :icon_winkle:

:icon_prost:

(*) Phóng hạ đồ đao, lập địa thành Phật = buông dao đồ tể, lập tức thành Phật.
 

anatta

Member
Tham gia
26/12/17
Bài viết
75
Điểm tương tác
40
Điểm
18
www.facebook.com

Mời mọi người xem và cho ý kiến .

<iframe src="https://www.youtube.com/embed/a5FHfZ8c5hE" allow="autoplay; encrypted-media" allowfullscreen="" width="560" height="315" frameborder="0"></iframe>


Bạn AuDuongPhong,


Có nhiều chỗ thầy Viên Minh nói tôi nghe không được rõ.

Tuy nhiên, cảm tưởng thầy giảng thì được.

Vì đa phần những gì thầy nói thì hầu hết các Phật tử hẳn là đã có đọc qua kinh sách và biết.

Nhiều câu hỏi mà tôi cảm thấy thầy trả lời chưa hết ý của thầy hay sao đó, hoặc thầy giải thích hơi khó hiểu.

Thí dụ như câu hỏi của cô gì đó, hỏi về thực hành lòng từ bi.
Một câu hỏi nữa của nam Phật tử hỏi về dòng sống luân hồi, dòng nghiệp.
...
 

Tịch Nhiên

Well-Known Member
Quản trị viên
ĐÃ TIẾN CÚNG
Tham gia
12/1/17
Bài viết
901
Điểm tương tác
314
Điểm
63

Chào bạn anatta,

1. Xin chúc mừng bạn đã lựa chọn và quyết tâm thực hành Tứ Niệm Xứ. Tứ Niệm Xứ là do chính Phật Thích Ca dạy và Phật bảo rằng đó là Con Đường Độc Nhất (ekaayana magga) để thành tựu chánh trí, chứng ngộ Niết Bàn.

2. Còn lời dạy của Phật Thích Ca cho Bàhiya có lẽ có thể gọi là Không Con Đường vì lẽ có thể thẳng đó thể nhập và lập tức thành Phật (lập địa thành Phật) (*) chăng ? :icon_winkle: Có lẽ KKT sẽ ngưng tại đây không viết gì thêm về đề tài này nữa vì viết tiếp sẽ trở thành "dóc" tổ mất ! :icon_winkle: Cũng xin cám ơn bạn minhthien đã đưa đề tài này lên để cho nhiều người được biết đến bài Kinh Bàhiya này của Phật Thích Ca. Cũng là một nhân duyên lớn vậy ! :icon_winkle:

:icon_prost:

(*) Phóng hạ đồ đao, lập địa thành Phật = buông dao đồ tể, lập tức thành Phật.

Hi hi...

Tiểu đệ vẫn còn chỗ chưa thông mà lão huynh định đi luôn thật sao?

Tiểu đệ nghĩ nếu cái tri kiến không kinh nghiệm được hết chính mình thì vẫn chưa xong!

Lục Tổ có nói vô thường tức thường vì Đạo có thể biến khắp. Nếu các cảnh giới mà chưa biến qua thì gọi gì là khắp .

Vì Tột pháp nên mấy ông già mới nói người sơ phát tâm cũng không khác Phật. Ví như mấy ông già nói trẻ, già không khác là tại vì mấy ông già từng trẻ rồi nói thế không lỗi lầm. Như tiểu đệ đã già đâu mà nói câu đó thì sai quá trời còn gì hì hì...

À mà kỳ lạ. Khởi niệm niệm là tiểu đệ. Niệm diệt rồi vẫn là tiểu đệ. Sao Kỳ vậy ta???
 

anatta

Member
Tham gia
26/12/17
Bài viết
75
Điểm tương tác
40
Điểm
18

Chào bạn anatta,

1. Xin chúc mừng bạn đã lựa chọn và quyết tâm thực hành Tứ Niệm Xứ. Tứ Niệm Xứ là do chính Phật Thích Ca dạy và Phật bảo rằng đó là Con Đường Độc Nhất (ekaayana magga) để thành tựu chánh trí, chứng ngộ Niết Bàn.

2. Còn lời dạy của Phật Thích Ca cho Bàhiya có lẽ có thể gọi là Không Con Đường vì lẽ có thể thẳng đó thể nhập và lập tức thành Phật (lập địa thành Phật) (*) chăng ? :icon_winkle: Có lẽ KKT sẽ ngưng tại đây không viết gì thêm về đề tài này nữa vì viết tiếp sẽ trở thành "dóc" tổ mất ! :icon_winkle: Cũng xin cám ơn bạn minhthien đã đưa đề tài này lên để cho nhiều người được biết đến bài Kinh Bàhiya này của Phật Thích Ca. Cũng là một nhân duyên lớn vậy ! :icon_winkle:

:icon_prost:

(*) Phóng hạ đồ đao, lập địa thành Phật = buông dao đồ tể, lập tức thành Phật.


Chào huynh KKT,


Thank you, huynh KKT.

Trong post vừa qua anatta định trích một đoạn ngắn nói về một nữ thiền sư tại gia người Thái, tên là Ajahn Naeb, cũng có kinh nghiệm về "trong cái thấy chỉ là cái thấy" này, nhưng anatta quên :). Điều đặc biệt là khi có kinh nghiệm đó, bà là người độc thân khoảng hơn 30 tuổi, và chưa có học hay tu về pháp thiền nào. Sau kinh nghiệm đó, bà đến tìm học với một vị thiền sư Miến Điện, và trải qua 5-6 tháng gì đó, bà giác ngộ (thánh quả). Khi bà đến học với vị thầy này, thì ông đặc biệt dành riêng cho bà một không gian để thực hành, và thường xuyên theo dõi tiến trình tu tập của bà. Sau khi đạt giác ngộ, vị thầy khuyên bà nên học thêm giáo pháp (pháp học). Bà dành thời gian khoảng 8 năm gì đó để học thêm giáo lý Phật, và sau đó bà ra đời hành đạo giảng pháp giúp mọi người. Bà qua đời khoảng cuối thế kỷ 20 -- hình như cuối tập niên 1980.

Dưới đây là đoạn ngắn nói về cái kinh nghiệm của bà, trích từ Lời Người Dịch trong quyển Minh Sát Tu Tập, do thầy Pháp Thông dịch từ tiếng Thái.

"... Khi đang nhìn vào một vật, bỗng nhiên bà trực nhận bản chất thực (sabhava: thực tánh) của cái thấy. Trong khoảnh khắc hiện tại, bà nhận chân rằng cái thấy đó không phải là bà thấy -- hoàn toàn vô ngã. Sự kiện này làm cho bà tin chắc rằng con đường duy nhất để loại trừ phiền não (kilesa) và đoạn tận khổ đau là sống trong sát-na hiện tại (present moment)."


https://www.budsas.org/uni/u-minhsat-tt/mstt-00.htm


:035:
 

khuclunglinh

Well-Known Member
Quản trị viên
Tham gia
26/12/17
Bài viết
6,449
Điểm tương tác
1,152
Điểm
113
Hi hi...

Tiểu đệ vẫn còn chỗ chưa thông mà lão huynh định đi luôn thật sao?

Tiểu đệ nghĩ nếu cái tri kiến không kinh nghiệm được hết chính mình thì vẫn chưa xong!

Lục Tổ có nói vô thường tức thường vì Đạo có thể biến khắp. Nếu các cảnh giới mà chưa biến qua thì gọi gì là khắp .

Vì Tột pháp nên mấy ông già mới nói người sơ phát tâm cũng không khác Phật. Ví như mấy ông già nói trẻ, già không khác là tại vì mấy ông già từng trẻ rồi nói thế không lỗi lầm. Như tiểu đệ đã già đâu mà nói câu đó thì sai quá trời còn gì hì hì...

À mà kỳ lạ. Khởi niệm niệm là tiểu đệ. Niệm diệt rồi vẫn là tiểu đệ. Sao Kỳ vậy ta???

ha ha ha ... kính bạn TN một ly trà [smile]:

Vô Thường tức Thường ... là có hiện tượng từ KHỔ --> tới HẾT KHỔ [smile] ... nên mới cho rằng trong ta, ngay cả lúc ta bối rối thấy chẳng biết gì hết, mà cái TÂM NÓ CHUYỂN "ĐỐI VỚI và LĨA XA ĐAU KHỔ" thì mới nhận ra trong ta có cái THƯỜNG đó ... mà THƯỜNG là gì nhỉ ? [smile]

chứ KHỔ HOÀI KHÔNG DỨT ĐƯỢC ... thì VÔ THƯỜNG -> tức là BỂ KHỔ [smile]

ờ mà đúng không ? [smile]

:lol: :lol:
 

khuclunglinh

Well-Known Member
Quản trị viên
Tham gia
26/12/17
Bài viết
6,449
Điểm tương tác
1,152
Điểm
113
Chào huynh KKT,


Thank you, huynh KKT.

Trong post vừa qua anatta định trích một đoạn ngắn nói về một nữ thiền sư tại gia người Thái, tên là Ajahn Naeb, cũng có kinh nghiệm về "trong cái thấy chỉ là cái thấy" này, nhưng anatta quên :). Điều đặc biệt là khi có kinh nghiệm đó, bà là người độc thân khoảng hơn 30 tuổi, và chưa có học hay tu về pháp thiền nào. Sau kinh nghiệm đó, bà đến tìm học với một vị thiền sư Miến Điện, và trải qua 5-6 tháng gì đó, bà giác ngộ (thánh quả). Khi bà đến học với vị thầy này, thì ông đặc biệt dành riêng cho bà một không gian để thực hành, và thường xuyên theo dõi tiến trình tu tập của bà. Sau khi đạt giác ngộ, vị thầy khuyên bà nên học thêm giáo pháp (pháp học). Bà dành thời gian khoảng 8 năm gì đó để học thêm giáo lý Phật, và sau đó bà ra đời hành đạo giảng pháp giúp mọi người. Bà qua đời khoảng cuối thế kỷ 20 -- hình như cuối tập niên 1980.

Dưới đây là đoạn ngắn nói về cái kinh nghiệm của bà, trích từ Lời Người Dịch trong quyển Minh Sát Tu Tập, do thầy Pháp Thông dịch từ tiếng Thái.

"... Khi đang nhìn vào một vật, bỗng nhiên bà trực nhận bản chất thực (sabhava: thực tánh) của cái thấy. Trong khoảnh khắc hiện tại, bà nhận chân rằng cái thấy đó không phải là bà thấy -- hoàn toàn vô ngã. Sự kiện này làm cho bà tin chắc rằng con đường duy nhất để loại trừ phiền não (kilesa) và đoạn tận khổ đau là sống trong sát-na hiện tại (present moment)."


https://www.budsas.org/uni/u-minhsat-tt/mstt-00.htm


:035:

ha ha hah .. Kính đại ca một ly trà [smile]:

cái THẤY nó có thể ở ngoài cái TA ... hoàn toàn "VÔ NGÃ" không phải là thuộc về CÁI NGÃ nào ?...

vậy cái NGHE ? .. cái MŨI, cái MIỆNG .. cái LƯỠI .. cái CHÂN .. cái TAY .. vv.. thì sao nhỉ ? [smile]

ờ mà đúng không ?

:lol: :lol:
 

LaughingHaHa

Registered
Phật tử
Tham gia
16/4/09
Bài viết
95
Điểm tương tác
81
Điểm
18
Địa chỉ
USA
Hi hi...

Tiểu đệ vẫn còn chỗ chưa thông mà lão huynh định đi luôn thật sao?

Tiểu đệ nghĩ nếu cái tri kiến không kinh nghiệm được hết chính mình thì vẫn chưa xong!

Lục Tổ có nói vô thường tức thường vì Đạo có thể biến khắp. Nếu các cảnh giới mà chưa biến qua thì gọi gì là khắp .

Vì Tột pháp nên mấy ông già mới nói người sơ phát tâm cũng không khác Phật. Ví như mấy ông già nói trẻ, già không khác là tại vì mấy ông già từng trẻ rồi nói thế không lỗi lầm. Như tiểu đệ đã già đâu mà nói câu đó thì sai quá trời còn gì hì hì...

À mà kỳ lạ. Khởi niệm niệm là tiểu đệ. Niệm diệt rồi vẫn là tiểu đệ. Sao Kỳ vậy ta???


Chào bạn Tịch Nhiên,

Nếu bạn vẫn còn những hồ nghi thì có nghĩa là cái thấy của bạn chưa rõ ràng. Thấy rõ ràng tức là phải << nhận biết rõ ràng và cụ thể giống như lật bàn tay lên và thấy rõ lòng bàn tay như thế nào >>. Khi thấy rõ như vậy thì đâu thể còn hồ nghi gì được ! Cho nên còn hồ nghi tức là cái thấy của mình vẫn còn pha lẫn với lý thuyết.

Cái nghi của bạn hiện giờ là << À mà kỳ lạ. Khởi niệm niệm là tiểu đệ. Niệm diệt rồi vẫn là tiểu đệ. Sao Kỳ vậy ta??? >>. Vậy bạn hãy bắt đầu từ đây: mỗi khi bạn nói "tôi, ta" thì cái chữ tôi, ta đó chỉ cho cái gì ?


:icon_prost:
 

LaughingHaHa

Registered
Phật tử
Tham gia
16/4/09
Bài viết
95
Điểm tương tác
81
Điểm
18
Địa chỉ
USA
Chào huynh KKT,

Thank you, huynh KKT.

Trong post vừa qua anatta định trích một đoạn ngắn nói về một nữ thiền sư tại gia người Thái, tên là Ajahn Naeb, cũng có kinh nghiệm về "trong cái thấy chỉ là cái thấy" này, nhưng anatta quên :). Điều đặc biệt là khi có kinh nghiệm đó, bà là người độc thân khoảng hơn 30 tuổi, và chưa có học hay tu về pháp thiền nào. Sau kinh nghiệm đó, bà đến tìm học với một vị thiền sư Miến Điện, và trải qua 5-6 tháng gì đó, bà giác ngộ (thánh quả). Khi bà đến học với vị thầy này, thì ông đặc biệt dành riêng cho bà một không gian để thực hành, và thường xuyên theo dõi tiến trình tu tập của bà. Sau khi đạt giác ngộ, vị thầy khuyên bà nên học thêm giáo pháp (pháp học). Bà dành thời gian khoảng 8 năm gì đó để học thêm giáo lý Phật, và sau đó bà ra đời hành đạo giảng pháp giúp mọi người. Bà qua đời khoảng cuối thế kỷ 20 -- hình như cuối tập niên 1980.

Dưới đây là đoạn ngắn nói về cái kinh nghiệm của bà, trích từ Lời Người Dịch trong quyển Minh Sát Tu Tập, do thầy Pháp Thông dịch từ tiếng Thái.

"... Khi đang nhìn vào một vật, bỗng nhiên bà trực nhận bản chất thực (sabhava: thực tánh) của cái thấy. Trong khoảnh khắc hiện tại, bà nhận chân rằng cái thấy đó không phải là bà thấy -- hoàn toàn vô ngã. Sự kiện này làm cho bà tin chắc rằng con đường duy nhất để loại trừ phiền não (kilesa) và đoạn tận khổ đau là sống trong sát-na hiện tại (present moment)."


https://www.budsas.org/uni/u-minhsat-tt/mstt-00.htm


:035:


Chào bạn anatta,

1. Vị nữ thiền sư này có kinh nghiệm chứng đắc với cái thấy "như là" này khi bà chưa biết gì về Phật pháp cũng không có gì là lạ. Vì lẽ chuyện giác ngộ phải đi ngang qua cái thấy biết "như là" này cho dù là thuộc bất kỳ tôn giáo nào, đường lối nào. Còn tất cả những kinh nghiệm "giác ngộ" mà không đi ngang qua cái thấy biết "như là" này thì đều chưa phải là "thật sự" giác ngộ, cho dù là kinh nghiệm giác ngộ đó "tuyệt vời" đến thế nào. Đây là quan điểm của KKT.

2. Còn chuyện muốn chứng nghiệm vô ngã (anatta) thì cũng không có gì là khó đâu. Ngay khi chúng ta đang thực hành và kinh nghiệm cái thấy biết "như là" thì phải chăng ngay đó không có cái ngã (tôi, ta) nào cả ? :icon_winkle: Vấn đề chính của người tu là thường bị rơi vào lý thuyết. Trong khi giác ngộ là một kinh nghiệm thật, được kinh nghiệm trên thực tế, không phải lý thuyết. Cho nên tất cả những gì liên hệ đến chuyện tu hành cũng nên khởi điểm từ thực tế. Chuyện ngã/vô ngã cũng vậy. Thay vì khởi điểm từ những lý thuyết "tưởng tượng" và "tào lao" thì hãy bắt đầu từ thực tế. Bắt đầu từ thực tế tức là mỗi khi bạn nói "tôi, ta" thì cái chữ tôi, ta đó chỉ cho cái gì ? Bạn phải biết chứ ! Nếu bạn không biết chẳng hóa ra bạn là người "mộng du" sao ? (mộng du = người không ý thức việc mình đang làm). :icon_winkle: Vậy cái tôi, ta đó là gì ? Nếu bạn nhận ra cái tôi, ta đó là gì thì ngay khi đang kinh nghiệm cái thấy biết "như là" thì bạn cũng đồng thời kinh nghiệm không có cái tôi, ta nào cả ! :icon_winkle:

3. Chuyện "sống trong hiện tại" cũng chẳng phải là một kinh nghiệm "huyền bí" gì cả. :icon_winkle: Thời nay là một cái "mốt" vì có nhiều người dạy thiền "sống trong hiện tại". :icon_winkle: Trên kinh nghiệm thực tế thì lúc nào chúng ta chẳng sống trong hiện tại ? :icon_winkle: Muốn sống ra "ngoài" hiện tại cũng không được nữa. :icon_winkle: Thế nhưng khi chúng ta muốn "níu kéo" hiện tại, muốn trì kéo lại cái "sát na hiện tại" thì hiện tại lại vuột mất. Đố biết tại sao ? :icon_winkle: KKT hay hỏi rằng cái thấy biết "như là" và cái thấy biết "bình thường" khác nhau bởi "cái gì". "Cái gì" này cũng là giải đáp cho câu hỏi tôi, ta ở trên và câu hỏi sống trong hiện tại ở đây. :icon_winkle:

4. Xin kết thúc bài viết bằng một câu truyện Thiền (again!) :icon_winkle: Đây là truyện của thiền sư Đức Sơn Tuyên Giám:

Sư họ Chu, quê ở Kiến Nam, Giản Châu, xuất gia lúc 20 tuổi. Sư thông Luật tạng và các bộ kinh, luận. Vì thường giảng Kim Cang Bát Nhã Ba La Mật Đa Kinh nên người đời gọi sư là Chu Kim Cang. Nghe Nam phương Thiền tông thịnh hành sư bất bình nói:

“Kẻ xuất gia muôn kiếp học uy nghi của Phật, vạn kiếp học tế hạnh của Phật. Những tên ma con ở phương Nam dám nói ‘Trực chỉ nhân tâm, kiến tánh thành Phật.’ Ta phải quét sạch tận hang ổ của chúng, diệt hết bọn ma quái để đền ân Phật.”

Sư bèn khăn gói lên đường, mang theo bộ Thanh Long sớ sao tới Lễ Châu. Trên đường, sư gặp một bà già bán bánh rán, bảo bà lấy ít bánh ăn điểm tâm. Bà chỉ cái gánh của sư hỏi:

“Gói này là cái gì ?”

Sư trả lời: “Thanh Long sớ sao.”

Bà nói: “Tôi có một câu hỏi, nếu thầy đáp được, tôi xin cúng dường bánh điểm tâm. Bằng đáp không được, mời thầy đi nơi khác.”

Sư tự tin đồng ý, bà liền hỏi: “Trong kinh Kim cang có nói ‘Tâm quá khứ bất khả đắc, tâm hiện tại bất khả đắc, tâm vị lai bất khả đắc’ (tâm quá khứ không thể được, tâm hiện tại không thể được, tâm vị lai không thể được) Vậy Thầy muốn điểm tâm nào?”

Sư lặng thinh, không đáp được, lặng lẽ bỏ đi.


Câu trả lời của KKT là: Lúc đó sư chưa ngộ đạo nên phải ôm bụng đói meo. Ngộ đạo rồi thì chỉ việc trả lời: Sư vỗ bụng và nói: Xin điểm cái tâm này! :icon_winkle: Thôi phải dọt lẹ, chắc KKT sẽ không viết tiếp nữa đâu. :icon_winkle:


:icon_prost:
 

Vo Minh

Registered
Phật tử
Tham gia
27/12/17
Bài viết
2,257
Điểm tương tác
377
Điểm
83
NHÂN DUYÊN đắc pháp là do quá khứ nhiều kiếp cúng dường chư Phật,

www.facebook.com

Mời mọi người xem và cho ý kiến .

<iframe width="560" height="315" src="https://www.youtube.com/embed/a5FHfZ8c5hE" frameborder="0" allow="autoplay; encrypted-media" allowfullscreen></iframe>


Thầy Viên Minh nói thì:

Cái THẤY NHƯ LÀ không thể THỰC HÀNH bằng "MẮT QUÁN THẤY NHƯ LÀ" mà phải CHỨNG NGỘ "Cái gì THẤY NHƯ LÀ?"



AI không có NHÂN DUYÊN với Thầy Viên Minh từ kiếp trước thì không hiểu được đâu.


Lục Tổ Huệ Năng đắc pháp nơi Đông Sơn, chịu nhiều cay đắng, gặp nhiều nguy hiểm, tánh mạng tựa như chỉ mành, hôm nay được cùng các quan, các Tăng Ni đạo tục đồng tụ tại hội này, là do quá khứ nhiều kiếp cúng dường chư Phật, cùng gieo thiện căn mới được nghe cái NHÂN đắc pháp và Pháp Đốn Giáo kể trên.

Giáo Pháp là đó bậc Thánh xưa truyền lại, chẳng phải tự trí của Huệ Năng.



Người muốn nghe Giáo Pháp của bậc Thánh xưa, phải làm cho tâm thanh tịnh (trong sạch),

Nghe rồi phải tự đoạn trừ nguồn gốc nghi ngờ giống như các bậc Thánh xưa chẳng có khác biệt.
KINH PHÁP BẢO ĐÀN
 

khuclunglinh

Well-Known Member
Quản trị viên
Tham gia
26/12/17
Bài viết
6,449
Điểm tương tác
1,152
Điểm
113
ha ha ha .. kính các bạn một ly trà [smile]:

vậy là hôm nay thêm tí sữa đường vô được rùi .. bởi vì .. [smile]:

- cái thấy NHƯ LÀ chính là bị SỮA ĐƯỜNG làm "MÊ MỜ" nó đi .. khiến nó chẳng thấy NHƯ LÀ "LÀ CÁI GÌ NGOÀI SỮA và ĐƯỜNG nữa" ...


đó là chỗ "NGÃ LẬP" mà đức PHẬT miêu tả là SẮC ... là THỨC .. là VÔ MINH .. là SỞ HÀNH .. là NĂNG ?

ờ mà đúng không ? [smile]

:lol: :lol:
 

khuclunglinh

Well-Known Member
Quản trị viên
Tham gia
26/12/17
Bài viết
6,449
Điểm tương tác
1,152
Điểm
113
ha ha ha .. tiếp nhé [smile]:

đôi khi cái thấy NHƯ LÀ ... được miêu tả .. mà không có nội dung của "SẮC" và NGÃ thì cũng khó hiểu lắm ... nhưng đức Phật có giải thích cặn kẽ phương pháp tìm thấy được CÁI THẤY NHƯ LÀ đó .. ở trong kinh ĐẠI DUYÊN, Kinh Trường Bộ

- Này Ananda, bởi bảy thức trú xứ và hai xứ này, nếu có vị Tỷ-kheo đã như chơn hiểu được tập khởi, đoạn trừ, vị ngọt, sự nguy hiểm, xuất ly của chúng, nhờ không còn chấp thủ, vị này được giải thoát.

Này Ananda, -->> vị Tỷ-kheo như vậy được gọi là Tuệ giải thoát.


35. Này Ananda, có tám giải thoát. Thế nào là tám?

Tự mình có sắc, thấy các sắc --> đó là sự giải thoát thứ nhất.


Quán tưởng nội sắc là vô sắc --> thấy các ngoại sắc; đó là sự giải thoát thứ hai.


Quán tưởng (sắc là) tịnh, --> chú tâm trên suy tưởng ấy; đó là sự giải thoát thứ ba.


Vượt khỏi hoàn toàn sắc tưởng, --> diệt trừ các tưởng hữu đối, không tác ý đến những tưởng khác biệt, với suy tư "hư không là vô biên", chứng và trú Không vô biên xứ; đó là sự giải thoát thứ tư.

Vượt khỏi hoàn toàn Không vô biên xứ, với suy tư "thức là vô biên", chứng và trú Thức vô biên xứ; đó là giải thoát thứ năm.

Vượt khỏi hoàn toàn Thức vô biên xứ, với suy tư "không có vật gì", chứng và trú Vô sở hữu xứ; đó là sự giải thoát thứ sáu.

Vượt khỏi hoàn toàn Vô sở hữu xứ, chứng và trú Phi tưởng phi phi tưởng xứ; đó là sự giải thoát thứ bảy.

Vượt khỏi hoàn toàn Phi tưởng phi phi tưởng xứ, chứng và trú Diệt thọ tưởng; đó là sự giải thoát thứ tám.

Này Ananda, như vậy là tám giải thoát.



cho nên .. đoạn đầu và đoạn hai rất là quan trọng ...

nhiều người cả SẮC cũng không nhìn ra được nữa ...

tới phần sau .. cả NỘI SẮC = VÔ SẮC cũng không nhìn ra được nữa ...

cho nên ... cái nhìn "NHƯ LÀ" đó ... phải qua giai đoạn "PHÁ NGÃ TƯỚNG" ... bằng PHÁP TƯỚNG .. tức là PHÁP thì ở trong .. chứ tìm ở ngoài đâu có .. [smile]


ờ mà đúng không ?

:lol: :lol:
 

khuclunglinh

Well-Known Member
Quản trị viên
Tham gia
26/12/17
Bài viết
6,449
Điểm tương tác
1,152
Điểm
113
ha ha ha .. tiếp nhé [smile]

bởi vì vậy .. gọi đó là CÁI DUYÊN LỚN phải rùi = ĐẠI DUYÊN ... bởi vì SỰ TÌNH CỜ chỉ xảy ra với những ai ĐÁNG ĐƯỢC TÌNH CỜ [smile]

- duyên lớn đâu phải chỉ đơn thuần TỰ NHIÊN ỤP TỚI [smile]

ờ mà đúng không ?

:lol: :lol:
 

Vo Minh

Registered
Phật tử
Tham gia
27/12/17
Bài viết
2,257
Điểm tương tác
377
Điểm
83
Làm sao để lọc Chân tâm ra khỏi Vọng tâm?

Thầy Viên Minh nói thì:

Cái THẤY NHƯ LÀ không thể THỰC HÀNH bằng "MẮT QUÁN THẤY NHƯ LÀ" mà phải CHỨNG NGỘ "Cái gì THẤY NHƯ LÀ?"



AI không có NHÂN DUYÊN với Thầy Viên Minh từ kiếp trước thì không hiểu được đâu.


Lục Tổ Huệ Năng đắc pháp nơi Đông Sơn, chịu nhiều cay đắng, gặp nhiều nguy hiểm, tánh mạng tựa như chỉ mành, hôm nay được cùng các quan, các Tăng Ni đạo tục đồng tụ tại hội này, là do quá khứ nhiều kiếp cúng dường chư Phật, cùng gieo thiện căn mới được nghe cái NHÂN đắc pháp và Pháp Đốn Giáo kể trên.

Giáo Pháp là đó bậc Thánh xưa truyền lại, chẳng phải tự trí của Huệ Năng.



Người muốn nghe Giáo Pháp của bậc Thánh xưa, phải làm cho tâm thanh tịnh (trong sạch),

Nghe rồi phải tự đoạn trừ nguồn gốc nghi ngờ giống như các bậc Thánh xưa chẳng có khác biệt.
KINH PHÁP BẢO ĐÀN

NGỖNG CHÚA UỐNG SỮA CHỪA NƯỚC! Chứ NGỖNG CHÚA làm gì biết*"tách ra" nước pha với sữa?​


Phải khen KKT là Thiền Tông TỔ nói DÓC!

Chuyện NGỖNG CHÚA UỐNG SỮA CHỪA NƯỚC là Thiền Tông Thoại đầu.
Thực hành tu tập Tứ Niệm Xứ tới tết Congo cũng không (giác ngộ) biết*"tách ra" nước pha với sữa.





Thiền Tông Thiền sư Nam Tuyền Phổ Nguyện nói:

Người tu thiền như con ngỗng chúa uống sữa chừa nước lại.​

Câu nói nghe muốn bể cả đầu! Làm sao mà uống sữa chừa nước được?
Hai thứ ấy hòa lẫn nhau, lọc thế nào?



Một sáng, khi xả thiền ra tôi có tuyên bố với một số người rằng:

“Tôi quả thật là con ngỗng chúa biết uống sữa, lọc nước chừa lại.”
Hòa Thượng Thích Thanh Từ.

Câu nói đó quí vị nghe lạ đời phải không?

Đây là câu nói của các Thiền sư Trung Hoa thời xưa.
Lúc trước tôi học tôi tu, đọc câu đó tôi cũng biết nhưng biết hơi ngờ ngờ.

Bây giờ đem một bát sữa lại bảo chúng ta uống.

Chúng ta khôn hơn con ngỗng, nhưng chúng ta có lọc riêng sữa một bên nước một bên, để uống sữa chừa nước lại không?

Huống là con ngỗng khờ hơn mình tại sao nó biết lọc sữa uống, còn nước chừa lại.

Như vậy tại sao Thiền sư lại nói như con ngỗng chúa uống sữa, lọc nước chừa lại.

Quí vị thử nghiệm xem uống sữa lọc nước lại là gì?
Cái gì là sữa, cái gì là nước?​



Nếu mình không biết rõ cái gì là sữa, cái gì là nước thì thôi cứ uống hết cho rồi.
Uống cạn ly cạn bát, chớ không có cách nào khác.




Vậy muốn lọc sữa chừa nước lại thì phải lọc bằng cách nào?
Dùng phương tiện gì để lọc?


Đó là một vấn đề nan giải.

Ngày xưa tôi hiểu rõ rằng, sữa là chỉ cho cái chân thật của mình, nước là chỉ cho cái giả dối.

Cái thật giả nó lẫn nhau, khó mà lựa lọc được. Hiểu vậy thì được rồi, nhưng bảo phải lọc cái này bỏ cái kia thì thật là khó vô cùng.​

Hòa Thượng Thích Thanh Từ.




Chào bạn minhthien,


7. Và như vậy khi thực hành Tứ Niệm Xứ chỉ có thể dùng một trong hai cái thấy và phải dùng cái đúng. Cái đúng là cái thấy "như là". Còn nếu thực hành Tứ Niệm Xứ với cái thấy "trẹo bản họng" thì làm hoài cũng sẽ chẳng có kết quả gì.

8. Thế nhưng vì cả hai cái đều là "cái thấy" nên khi thực hành tu tập chúng sẽ "lẫn lộn" vào nhau khiến rất khó phân biệt. Đó là lý do cần phải biết rõ ràng chúng khác nhau bởi "cái gì" để mà phân biệt chúng ra, để mà tách chúng ra. Trong kinh Phật có nói về một con ngỗng chúa. Con ngỗng này có cái đặc biệt là khi uống nước pha với sữa thì nó biết cách (tách ra) chỉ uống sữa mà không uống nước. Cho nên thực hành tu tập cũng phải biết "tách ra" như con ngỗng chúa này: chỉ dùng cái thấy "như là" mà bỏ ra cái thấy "trẹo bản họng". Cái thấy "như là" là CỬA NGÕ của đạo Trí tuệ và Giải thoát.

Xin kết luận bằng cách nhắc lại câu hỏi trên: cái thấy "như là" và cái thấy "trẹo bản họng" khác nhau "vì" cái gì ? Biết được điều này là biết được "chìa khóa" của chuyện tu hành giải thoát đó. :icon_winkle:


:icon_prost:
 

khuclunglinh

Well-Known Member
Quản trị viên
Tham gia
26/12/17
Bài viết
6,449
Điểm tương tác
1,152
Điểm
113
ha ha ha .. kính bạn Hiền VM một ly trà [smile]:

nhiều lúc cứ nghĩ là mình không biết làm .. chứ thiệt ra là LÀM HOÀI [smile]

-->> cứ CAN ĐẢM cầm cái tô sữa UỐNG HẾT .. thân bạn TỰ LỌC ĐƯỢC SỮA mà ... cho nên làm được VIỆC ĐÓ .. phải cần người ĐẠI DŨNG MÃNH [smile]

ờ mà đúng không ...

:lol: :lol:
 

khuclunglinh

Well-Known Member
Quản trị viên
Tham gia
26/12/17
Bài viết
6,449
Điểm tương tác
1,152
Điểm
113
ha ha haha .. tiếp nhé [smile]:

Phải khen KKT là Thiền Tông TỔ nói DÓC!

Chuyện NGỖNG CHÚA UỐNG SỮA CHỪA NƯỚC là Thiền Tông Thoại đầu.
Thực hành tu tập Tứ Niệm Xứ tới tết Congo cũng không (giác ngộ) biết*"tách ra" nước pha với sữa.


-->> thì đó ... NHÂN DUYÊN KHỞI ... cũng vẫn có thể gọi là TÔ SỮA: có nước có sữa ở trong đó ...

giờ sao ?

UỐNG NGUYÊN TÔ SỮA .. rùi LỌC NƯỚC LẤY SỮA thế nào ?

TÙY DUYÊN SINH DIỆT .. THANH TỊNH BẤT BIẾN .. vậy con NGỖNG CHÚA uống TÔ SỮA "CHUA" này được không ?

--> ĐƯỢC ... nếu mà biết cách uống [smile]


*** tại sao SỮA CHUA mà uống được SỮA mà không chua nhỉ ? [smile]

*** Đại Dũng Mãnh .. cũng có nơi gọi là ĐẠI HÙNG .. chuyện khó làm mà làm được .. chứ không phải là LÀM LIỀU .. ha hahahahahha

ờ mà đúng không ?

:lol: :lol:
 

Tịch Nhiên

Well-Known Member
Quản trị viên
ĐÃ TIẾN CÚNG
Tham gia
12/1/17
Bài viết
901
Điểm tương tác
314
Điểm
63

Chào bạn Tịch Nhiên,

Nếu bạn vẫn còn những hồ nghi thì có nghĩa là cái thấy của bạn chưa rõ ràng. Thấy rõ ràng tức là phải << nhận biết rõ ràng và cụ thể giống như lật bàn tay lên và thấy rõ lòng bàn tay như thế nào >>. Khi thấy rõ như vậy thì đâu thể còn hồ nghi gì được ! Cho nên còn hồ nghi tức là cái thấy của mình vẫn còn pha lẫn với lý thuyết.

Cái nghi của bạn hiện giờ là << À mà kỳ lạ. Khởi niệm niệm là tiểu đệ. Niệm diệt rồi vẫn là tiểu đệ. Sao Kỳ vậy ta??? >>. Vậy bạn hãy bắt đầu từ đây: mỗi khi bạn nói "tôi, ta" thì cái chữ tôi, ta đó chỉ cho cái gì ?


:icon_prost:

Hi hi...

Chào lão huynh!

Mỗi khi nói tôi, ta thì chỉ cho tất cả cái đang sẵn sàng tức là trong đó có luôn cái thân của tiểu đệ :icon_mrgreen:

Sau đó tiểu đệ sẽ nhận mình cái thân còn lại là vật ngoài thân hi hi.... :icon_mrgreen:

Tiểu đệ đang ở tình trạng rất buồn cười.

Khi trí quán ăn khớp thì trong ngoài ăn khớp dung thông không ngại. Khi lệch tông thì nó chống trái nhau như ngộ không thật và giả bất phân thắng bại. Hì hì....

Chắc không ai giúp được tiểu đệ vụ này rồi phải không? Hì hì...:icon_mrgreen:
 

Vo Minh

Registered
Phật tử
Tham gia
27/12/17
Bài viết
2,257
Điểm tương tác
377
Điểm
83
"Cái THẤY NHƯ LÀ" chỉ có thể xảy ra như là Đồ tể Quảng Ngạch

www.facebook.com

Mời mọi người xem và cho ý kiến .

<iframe width="560" height="315" src="https://www.youtube.com/embed/a5FHfZ8c5hE" frameborder="0" allow="autoplay; encrypted-media" allowfullscreen></iframe>

Xin mượn lời Thầy Viên Minh để kết luận

"Cái THẤY NHƯ LÀ" chính là GIÁC NGỘ.


Thầy Viên Minh nói:

"Cái THẤY NHƯ LÀ" chỉ có thể xảy ra như là Đồ tể Quảng Ngạch.
Phóng hạ đồ đao lập địa thành Phật
(Quăng dao mổ heo, ngay đó thành Phật).​


Thiền Tông Thiền Sư Tư Nghiệp trước khi xuất gia làm nghề đồ tể
Một hôm đang thọc huyết heo bổng chợt tỉnh liền đi xuất gia.


Như vậy:

"Cái THẤY NHƯ LÀ" là kinh nghiệm ĐỐN NGỘ Thiền Tông Giáo Ngoại Biệt Truyền.



ĐỐN NGỘ không thể xảy ra cho những người thực hành tu tập theo Tam Tạng kinh điển Phật Giáo Nguyên Thủy.
 

Tịch Nhiên

Well-Known Member
Quản trị viên
ĐÃ TIẾN CÚNG
Tham gia
12/1/17
Bài viết
901
Điểm tương tác
314
Điểm
63
Ô vãi cả lều!

Tui nghe mang máng là thầy Viên Minh tu theo dòng thiền nguyên thủy thì phải?

Phật Pháp làm gì có 2, 3.

Ví như tứ niệm xứ là 4 đối tượng quán sát. Thiền tông thì khán thoại đầu cũng là thực hành quán sát. Thiên Thai cũng quán sát. Minh sát cũng quán sát.

Làm gì có đường khác ngoài quán ??????

Một chữ Quán là cửa vào đạo. Làm gì có đường khác? :icon_mrgreen:
 
GÓP PHẦN LAN TỎA GIÁ TRỊ ĐẠO PHẬT

Ủng hộ Diễn Đàn Phật Pháp không chỉ là đóng góp vào việc duy trì sự tồn tại của Diễn Đàn Phật Pháp Online mà còn giúp cho việc gìn giữ, phát huy, lưu truyền và lan tỏa những giá trị nhân văn, nhân bản cao đẹp của đạo Phật.

Mã QR Diễn Đàn Phật Pháp

Ngân hàng Vietcombank

DUONG THANH THAI

0541 000 1985 52

Nội dung: Tên tài khoản tại diễn đàn - Donate DDPP (Ví dụ: thaidt - Donate DDPP)

Users search this thread by keywords

  1. Laughinghaha
Bên trên