Chào huynh KKT,
Sự hiểu về "đối tượng được thấy/biết như là" của anatta như thế này trong phép quán hơi thở. Thứ nhất, cái hiểu của anatta là khi quán hơi thở ra-vào, dài ngắn (khác nhau) .v.v... là không kềm chế hơi thở, không có để cái Tôi/Ta xen vào. Chẳng hạn như, không cố ý muốn làm cho hơi thở nó sâu và dài, hoặc điều khiển cho hơi ra, hơi vào, và lúc ngừng thở bằng nhau (như cách luyện khí công), mà là để tự nhiên "như nó là" theo sự hoạt động tự nhiên của hoạt động trong thân. Thí dụ như khi anatta đang gõ cái post này thì dù không chú tâm đến hơi thở, nhưng hơi thở vẫn ra vào "một cách tự nhiên như nó là." Thì khi anatta dành thời gian trong ngày tập thiền quán hơi thở cũng quán để hơi thở ra vào tự nhiên y như thế. Hơn nữa biết hơi ngắn/hơi dài, thô đục hoặc thanh nhẹ cũng là cách để tâm có chuyện làm đừng chạy lung tung
, để thực tập Chánh Niệm an trú trên hơi thở trong giây phút hiện tiền. Hiện tại, khi thực hành có khi anatta còn nhận biết hơi ngắn/dài, sinh diệt .v.v..., có khi không để tâm đến nó nữa, mà chỉ chú tâm (chánh niệm) hơi thở vào-hơi thở ra -- để dọn đường, tạo duyên cho Định sau này. Như anatta cũng có nói, là trình độ của pháp hành của anatta mới chỉ là A,B,C, ở bước căn bản ban đầu. Và anatta muốn xây dựng nền tảng Chánh Niệm vững chắc, thời gian an an trú của Chánh NIệm được dài lâu hơn. Cái hiểu về "như là" như thế này thì ai ai cũng có thể kinh nghiệm được. Thứ hai, cái thấy/biết (Chánh quán) "đối tượng như nó THỰC là" để mở toang cánh cổng giác ngộ thì anatta chưa có biết gì hết. Cái thấy/biết Như Là đó Phật gọi là Chánh Quán (Kinh Trung Bộ 64), là khi tâm được Định, năng lực vô cùng mạnh mẽ, và sáng suốt thì mới có khả năng thấy như thế được. Cho nên, lời pháp ngắn gon mà mà huynh KKT gọi là "NƯỚC CỐT", là cho những ai đã có định tâm rồi, hoặc căn cơ sâu dày mới có thể giác ngộ nhanh chóng được. Ngay như anatta đây, dù mới thực tập quán hơi thở chưa lâu, nhưng cũng trày trật lên xuống, chưa đến đâu.
KKT: " Thế nhưng bạn có thể thấy "như là" vật đó đang chuyển động, nhưng bạn không thể nào thấy "như là" vật đó "vô thường" ! Bạn đồng ý không ? Nếu đồng ý thì bạn biết tại sao lại như vậy không ?"
Điều này thì anatta đã có kinh nghiệm nhưng ngắn ngủi, chắc chỉ được 30 giây, 1 phút hơn. Là khi đó chỉ còn cái thấy/biết đơn thuần (cái TÂM) mà thôi. Và trường hợp này thì theo anatta đó là ĐỊNH, dù ngắn ngủi. Nếu ai đang tu tập pháp giống như pháp "nước cốt" này của Đức Phật, thì anatta nghĩ nên tập ở nhà an toàn hơn. Lái xe, hay đi trên đường mà tập thì đôi khi sẽ rơi vào những trạng thái định sâu ngắn ngủi này và có thể sẽ bị tai nạn nguy hiểm
.
Có một bài thơ mà tác giả là người ngoại quốc (Anh quốc?) diễn tả về cái thấy rất thanh đẹp, huyền ảo và rất là đạo, xin trích ra đây để kết thúc post này:
Dịch xuôi:
Nhìn vũ trụ trong một hạt cát
Và thiên đàng trong một cành hoa hoang dại
Nắm giữ vô tận trong lòng bàn tay
Và vĩnh cửu trong phút giây
Dịch thơ:
Trong hạt cát ta ngắm nhìn vũ trụ
Nhìn thiên đàng giữa hoa dại hoang sơ
Ôi thiên thu lắng đọng chỉ một giờ
Giữ vô tận trong bàn tay bé nhỏ
Thơ William Blake
(Bản dịch thơ của Lê Cao Bằng, Calgary, Canada)
:035: