Tu là gì ?
Tu là gì? Tu là sửa, Tu là sám hối cái sai của mình, Tu là từ bi hỷ xả với mọi người, Tu là quay vào bên trong để soi mình,
Tu là bớt tham – sân – si – ngã mạn và tà kiến… Tu là quay về với tánh bổn thiện của mình, quay về với cái Bổn Lai Diện Mục, với cái Phật Tánh Từ Bi và Trí Tuệ của mình….
Tu với cái gì? Tu với cuộc đời, Tu với cái Tâm Vọng Động của chúng ta, Tu với những tánh xấu mà do vô minh chúng ta đã nuôi dưỡng nó lớn từng ngày, Tu với cái nghiệp chúng ta gay ra bao đời, Tu với Nhân Quả….
Có sửa là có tu, không sửa không phải tu, chỉ đơn giản vậy thôi ! Tu ở đâu cũng được, môi trường và hoàn cảnh sống nào cũng được, giây phút nào thời gian nào chúng ta cũng tu được... càng phức tạp, càng bận rộn thì càng có cái để tu, chứ suốt ngày chẳng tiếp xúc với, chẳng có chuyện gì xảy ra thi lấy gì mà tu, vậy mới nói " Khó nhất tu chợ, sau là tu nhà, thứ ba mới tu chùa ".
Nếu chỉ đơn thuần là ăn chay, đi chùa, lễ Phật mà nói Tu thì chưa đúng nghĩa của từ Tu. Chỉ hướng ra ngoài chưa hướng vào trong, không phải là con đường cứu cánh, không hóa giải được nghiệp chướng, không đối trị được phiền não, không đoạn được khổ dau, không giác ngộ để chấm dứt sanh tử được.
Nhân đây tặng mọi người một bài thơ:
Ăn chay niệm Phật chưa phải tu
Đi chùa vái lạy cũng tu mù
Tụng kinh trì giới sanh trí tuệ
Quán tâm sửa tánh thật chân tu.
Tu thì phải sửa mới là tu
Sửa tánh tham lam thành bố thí
Sửa tánh ganh tị thành hoan hỷ
Sửa tánh ích kỷ thành vị tha
Sửa tánh vô tâm thành hòa nhã
Sửa tánh cố chấp thành buông xả
Sửa tánh khinh khi thành kính mến
Sửa tánh cao ngạo thành khiêm tốn
Sửa tánh hẹp hòi thành bao dung
Sửa tánh bi quan thành tích cực
Sửa tánh lười biếng thành siêng năng
Sửa tánh hơn thua thành nhẫn nhịn
Sửa tánh si mê thành trí tuệ….
( tác giả : Ta Bà Ha)