*Nếu bạn đã hoan hỷ chấp nhận nghe chánh pháp, thì nên cố gắng học quyển Căn Bản Trung Quán tôi đã chỉnh sửa cho các đoạn dễ hiểu, và có đăng tải mục Luận Tạng tại diễn đàn này,
-Tại sao nói các pháp không, trong Giải Thâm Mật Vương kinh Phật nói vì sao nói không chia ra ba tánh nên nói không.
1, Biến kế sở chấp tánh, còn được gọi là huyễn giác : Tất cả những hiện hữu đều là kết quả của trí tưởng tượng (huyễn giác), do chấp trước, cho rằng các sự vật trình hiện trước mắt là có thật, là độc lập tồn tại không do nhân duyên sinh;
2, Y tha khởi tánh: Nghĩa là dựa vào cái khác mà sinh ra: Tất cả pháp hữu vi đều do Nhân duyên mà phát sinh, lệ thuộc vào nhau (lệ thuộc nhân duyên), không có tự tánh;
*Nên trong Tứ Bách Kệ Tụng của ngài Thánh Thiên nói:
Các pháp nếu thật có
Nên y tha không thành,
Tất đã y tha thành
Quyết chắc chẳng thật có.
*Nếu nó có thật, cần gì nó phải phụ thuộc mới có, ví dụ ngã thành lập do các yếu tố đại chủng, cái bàn cái ghế v.v.. kể cả Mặt trời, mặt trăng,
-Phật nói: Khi kiếp hoại tới nước, lửa gió tan tan hoại cả trời Tam Thiền, đừng nói chi mặt trời, mặt trăng, mặt trời mặt trăng tuy lâu dài nhưng do duyên cũng tan hoại.
-Bởi vậy, những cõi thiền định của ngoại đạo do thiếu ánh sáng của trí tuệ nên vẫn trong hồi.
Phật nói: Ánh sáng trí tuệ phá tan vô minh luân hồi.
3,Viên thành thật tánh: Là TÁNH của các pháp là không.
-Hãy lắng nghe cho kỹ: Nó không sanh ra từ tự nó, làm sao có thể sanh ra từ thứ khác?
Nghĩa rằng: Các pháp nó không độc lập tự nó có, mà nó do nhân và duyên, rất nhiều duyên và yếu tố hợp lại mới thành.
-Cho nên tự nó không thể sinh ra làm sao nó có thể sanh ra cái khác.
*Nó không sanh ra từ cả hai (tự nó và thứ khác), làm sao có thể sanh ra nếu không nhân?
*Không có lý nào nó tự mình sanh. Bởi không có lý cái đã sanh lại sanh thêm.
-Nghĩa rằng: Nếu nó đã tự nó sanh tức nó không cần sinh, không cần sinh cho nên không cần diệt. Là sẵn có cần gì sanh ra nữa?
*Nếu cho rằng thứ đã sanh lại sanh nữa,
Sẽ không có được mầm v.v. sanh ra,
Và Nhân sẽ sanh đến tận cùng hiện hữu,
(bởi vì) Làm sao chính nó lại diệt nó?
-Nếu tự mình nó sanh ra, mà không cần nhân duyên thì không thể có. Thì các vật trên thế gian đều không do phụ thuộc nhân duyên mà có, nên một vật không nhân mà sanh ra tận cùng hiện hữu, là điều không hợp lý.
-Ví dụ: Tôi Thời Luân không thể sinh ra cái tôi Thời Luân, mà phải phụ thuộc duyên ăn ở với nữ khác Thời Luân mới sanh ra. Phụ nữ ấy cũng, do các đại chủng hợp thành nên không thật có.
-Nếu do hòa hợp mà có cần gì, do hòa hợp sinh. Đã từ hòa hợp có, cần gì do hòa hợp sinh, tự nó không thể có, thì tha (cái khác) cũng không thể có, hòa hợp cũng không thật có.
*Nếu bạn nghĩ Nhân và Mầm ở đây không khác biệt,
Vậy thì chẳng hiểu gì là Nhân và gì là Mầm,
Hoặc nếu là một, thì làm sao có cái gọi là Mầm,
Và có cái gọi là Nhân, vì vậy "tự sanh" không chấp nhận.
-Nếu cho rằng nhân là thật nhân và mầm, là một thì nhân chính là nhân không thể là mầm.
-Vậy thuyết tự sanh không thể chấp nhận.
*Mặc dầu Nhân đã diệt, Quả vẫn có thể thấy,
Vì vậy ngay cả phàm nhân cũng không chấp nhận chúng là
một.
-Không chấp nhận nhân và mầm là một.
*Vì vậy cái giả thuyết là có pháp "tự sanh"
Trong cả chân đế và thế gian đều không chấp nhận.
*Nếu cho rằng có ''tự sanh", Nhân và Mầm,
Việc làm và người làm, phải là một,
Nhưng chúng không phải một, nên "tự sanh" không có được,
Việc sai trong đây bên trên đã phân tích rõ ràng.
*NÓ CŨNG KHÔNG KHÁC NHÂN GỐC.
Nếu nương vào một pháp có thể sanh ra một pháp khác,
Thì ngay cả ngọn lửa cũng có thể sanh ra sự đen tối.
Lại nữa nếu tất cả các pháp đều nương nhau mà sanh,
Phải chăng các loại không thể sanh là một với những thứ
khác?
Một pháp do được sanh ra nên gọi là Quả,
Và pháp có thể sanh, dầu là khác, gọi là Nhân,
Vì vậy có sự tương tục giữa Quả và Nhân,
Mầm lúa gạo không sanh từ hạt lúa mạch, hoặc là gì khác
hơn (là từ hạt lúa gạo).
Nếu bạn cho là thế, thì lúa mạch, hoa sen và Giềng Giềng hoa
(Tử Quán Hoa = Kimsuka = Butea monosperma) v.v.
Đều không là Nhân của mầm lúa gạo, không có năng lực này,
Đều không có sự tương tục, và không phải là một giống,
Hạt lúa gạo cũng không là một thứ nào trong đó, bởi vì nó là
khác.
*KHI QUẢ HIỆN KHỞI, THÌ NHÂN ĐÃ DIỆT NÊN KHÔNG THỂ NÀO ĐỒNG THỜI.
Cái Mầm và Hạt nhân không đồng thời hiện hữu,
Không có sự khác biệt (Tha=Cái khác), Hạt nhân thế nào để
phân biệt?
Do vậy (lập luận) Mầm từ Hạt nhân sanh ra, không thể đứng
vững
(Vậy nên) hãy bỏ đi lập luận có một pháp được sanh ra từ cái
khác.
Còn tiếp giới thiệu sơ lược với bạn.